Trang Thơ và Truyện của Bạch Liên               |                 www.ninh-hoa.com

Nguyễn Thị Bạch Liên

Bút hiệu:
BẠCH LIÊN, TÚY BẠCH

 

Cựu học trỏ trường
Nữ Trung học Gia Long


 
Hiện định cư tại
Nam Cali, Mỹ Quốc 


 

 

 

 


 

 

Chỉ c̣n một cuối tuần nữa cho các cửa hàng kinh doanh tha hồ mà quảng cáo, buôn bán những mặt hàng cần thiết cho ngày lễ hội lớn nhất trong một năm. Sau bao ngày chúng ta cứ Count Down đếm từng ngày trôi, thời gian đưa đẩy măi và Giáng Sinh đang cận kề nay mai.

 

Mưa đông đă rửa sạch hết tất cả hạt bụi đi rong, thích lang thang đậu khắp nơi để t́nh tang phủ mờ những ngọn đèn li ti chớp tắt. Ngọn đèn li ti này tuy nhỏ bé tí nhưng không nản chí sợ sệt mà vẫn đang kiên cường chịu đựng nắng mưa, băo táp trong sân đời. Mấy ngày qua, mưa phùn không ngừng lất phất bay bay cho mùa đông thỏa chí tang bồng, không dỗi hờn buông thả hạt sương muối lạnh ngắt đến tê người.

 

Hạt sương muối long lanh như kim tuyến và hoa tuyết trắng phau như nàng Bạch Tuyết đều không thích hạt mưa. Mưa có uy quyền của ḿnh nên cứ ngang nhiên rơi rụng, chẳng sợ ai cản ngăn được ḿnh nên tỏ ra cao ngạo và rỉ rả kéo dài đến nhiều ngày. Nơi nào có sương muối lờn vờn yểu điệu huênh hoang đậu bám hay hoa tuyết ỏng a phất phơ th́ hạt mưa vội vàng rắc “hạt ngọc trời” để làm tan chảy những ǵ mang đến cho thế nhân từng cơn buốt lạnh cóng đất trời.

 

Mưa rất hiền ḥa và từ tâm “thương người.”

 

Mưa không bao giờ muốn nh́n thấy vùng trời nào đó đang ch́m đắm trong quằn quại nứt nẻ, hứng chịu cảnh khô hạn hay góc trời nào đang rền rỉ vang vang lời than văn của người dân khắc khoải chờ đợi những cơn mưa thánh thiện. Hạt ngọc trời cũng biết đau xót nên bằng mọi cách sẽ nuông chiều, thỏa măn ḷng người.

 

Mưa ở trên trời cao nhưng thầm hiểu - dân gian đang lao nhao đi chợ mua thức ăn cho các buổi tiệc gia đ́nh mang ư nghĩa nhất trong năm nên mưa đă ngừng rơi vài ngày cho sợi nắng ỏng a mời gọi bao bước chân hối hả.

 

-  Hôm qua, tôi đi vào Costco, ôi chao ơi, trong đó là cả một rừng người.

 

-  Người chen chân cười nói vui vô kể.

 

-  Thức ăn, bánh, kẹo được mời mọc để quảng cáo mặt hành mới ở các thùng quày be bé được đặt dọc theo hai bên hai con đường chánh. Mọi người vui vẻ vừa đi vừa ngắm nh́n những món ḿnh cần và thỉnh thoảng đôi mắt ṭ ṃ khi đi ngang qua, ghé vào nhâm nhi mặt hàng bày trước mắt ḿnh. Từng mẩu bánh, kẹo bé tí không hao tốn bao nhiêu đối với nhà sản xuất nhưng tầm ảnh hưởng tiêu thụ của nó th́ to lớn và quan trọng biết là bao. Kẹo chocolate cả rừng muôn sắc màu, cả trăm loại, tha hồ mà lựa chọn. Khoảnh khắc này là đúng mùa, đúng thời điểm của “chocolate.”

 

- Các mặt hàng tuôn chảy từ trong kho ra cho các kệ sập được chồng chất liên tục v́ người mua quá nhiều.

 

- Quầy tính tiền cũng đông nghẹt và nhân viên làm việc như cái máy mới có thể giải quyết những dăy người đang đứng xếp hàng…chờ đợi “trả tiền.”

 

Những cơn mưa phùn không ngừng nơi đây mà chỉ tạm thời “đ́nh chiến,” ngưng vài ba ngày cho chân người được dịp rong chơi đi chợ. Mưa sẽ trở lại nay mai và sẽ là vài cơn băo khác để làm vừa ḷng “Mưa Đông.”

 

Hy vọng, mưa sẽ đếm từng ngày và sẽ nhớ ngày nào là Giáng Sinh để vui vẻ nhường ngôi cho Ông mặt trời mỉm cười trên thiên đỉnh.

 

 

 

  

BCH LIÊN

12/2014

 

 

 

 

 

 

 

Trang Thơ và Truyện của Bạch Liên             |                 www.ninh-hoa.com