Chút TỰ T̀NH Trên Đất MỸ
Thu Trang
 

 

          Tôi không ngờ việc đi Mỹ của ḿnh dễ dàng đến như vậy… Khi nhận được giấy hẹn ngày mai đến lấy Visa từ tay viên lănh sự quán Mỹ, tôi vẫn c̣n ngỡ ngàng.  Trước khi lo thủ tục giấy tờ, rất nhiều thông tin đến với tôi rằng đi đến nước Mỹ thật khó khăn -rằng phải thật lớn tuổi -rằng phải có tài chính thật lớn hoặc một sự nghiệp đầy thuyết phục…để được chấp nhận.  Nhưng rồi đứng trước viên lănh sự quán Mỹ, với vài câu hỏi về thông tin cá nhân cụ thể, chị em tôi đă được đồng ư thật nhanh và rồi giờ đây, chúng tôi thật sự đă ở trên nước Mỹ.

 

          Trên đường từ phi trường San Francisco về nhà anh chị tôi ở Modesto, Ca trên chiếc xe Toyota lướt nhẹ như bay trên xa lộ, một nước Mỹ đầy quyền lực dần dần lộ rơ trước mắt tôi.  Những hàng xe dài lao nhanh vun vút trên xa lộ rộng thênh thang, các ṭa nhà cao ngất hai bên đường, những hàng cây phi lao xanh ngát và những đồi cỏ vàng au đẹp như tranh vẽ làm cho tôi thật thích thú, hầu như vơi dần sự mệt mỏi sau một chặng đường dài.

 

          nhà anh chị tôi, chị em tôi được xem là thượng khách.  Đă rất lâu mới lại gặp nhau những câu chuyện cứ nổ ra măi tận đến đêm khuya.  Cả nhà lên chương tŕnh đi chơi – nào đi Las Vegas, đi San Francisco, nào đi chơi biển Hồ…Chúng tôi, những cô giáo ở một huyện nhỏ tại Việt Nam, thực sự choáng ngộp khi đến thành phố lớn Las Vegas đầy huyền ảo, một thiên đàng cho tất cả khách du lịch-  ăn chơi, giải trí và tiêu tiền - ở đây tôi thích nhất là ngắm các du khách cổ điển mang đậm nét sử thi Hy lạp.  Đây đó trên các đường phố đông nghẹt người, tôi đều nh́n thấy các thắng cảnh nổi tiếng trên thế giới được thu nhỏ lại trong thành phố Las Vegas này.  Thành phố tôi đến sau đó là San Francicso - những ṭa nhà cao ngất đến tận trời, những khu phố sầm uất phô diễn một đời sống công nghiệp hiện đại.  Nhưng tôi thật sự bị thuyết phục khi đứng trước vẻ đẹp mang nét cổ điển lẫn tân kỳ của cầu Golden Gate ch́m trong mù sương đầy thơ mộng.  Trong cơn gió lạnh căm căm, chị em tôi vẫn ráng đứng chụp vài tấm h́nh để làm kỷ niệm.

 

          Đường phố, nhà ở, lối sống ở đây thật khác xa so với Việt Nam. Nhà nào cũng đóng cửa im ỉm, ban ngày đi làm, buổi tối về nhà sinh hoạt bên trong chứ không có kiểu “t́nh làng nghĩa xóm” như ở Việt Nam.  Có những lần tôi đứng trước nhà, nh́n suốt một khu nhà ở không thấy một bóng người, toàn là xe cộ đậu dọc hai bên đường – không gian thật vắng lặng và tôi cảm thấy nhớ nhung cảnh tấp nập ồn ào của những buổi sáng chen chúc đi ăn ở các hàng quán dọc đường tại quê nhà.  Mỗi nơi đều có những nét đáng yêu riêng và tôi dần dần thích nghi cuộc sống ở đây.

 

          Mỗi buổi sáng mát trời hoặc những buổi chiều se se lạnh, tôi, em gái tôi và cô cháu gái cùng nhau đi dạo trong công viên gần đó………………xung quanh mọi vật thật yên tĩnh, tôi cảm thấy ḷng thư thái và b́nh yên đến lạ lùng.  Dưới chân tôi cỏ mát dịu êm, xa xa những hàng phi lao cao vút, xanh ngát đắm ch́m trong làn gió nhẹ.  Không khí thật trong lành biết bao.

 

          Hoàng hôn ở đây thật đẹp.  Đứng ngắm mặt trời đang dần lặn xuống, tôi có cảm giác mặt trời ở đây to và đỏ hơn, chói chan hơn so với quê nhà như muốn sưởi ấm lần cuối bầu trời bao la sáng lạnh.  Ngắm nh́n hoàng hôn dần xuống, tôi cảm thấy ḷng ḿnh ấm áp hơn.

 

          Tôi lại thích ngồi trên xe chạy qua những hàng cây xanh vươn cánh ngợp trời, những con đường thẳng tấp và sạch sẽ.  Và hoa đào hoa hồng nở khắp mọi nơi.  Cháu gái tôi bảo ở đây có bốn mùa rơ rệt, nhưng theo nó mùa thu là mùa đẹp nhất.  Lá vàng trên cây rụng nhiều đến nổi dệt từng thảm lá dày trên các nẻo đường đi cảnh vật lối sống đă khác thế ngay cả những nơi tôi đă đến thăm như bệnh viện trường học, thư viện siêu thị cũng khác xa so với Việt Nam.  Cách tổ chức sắp xếp và sự mua bán đều khác hẳn.  Đa số mọi người đều làm việc rất có kỹ luật, trật tự và sự tự giác cũng rất cao.  Đó cũng là một trong những lối sống văn minh mà tôi nghĩ rằng rất cần thiết ở bất cứ nơi đâu.

 

          Một cơ hội nữa lại giúp tôi đến cộng đồng người Việt ở đây.  Một tối nọ chị bạn tôi -đang sống  cùng chồng tại San José - dẫn tôi đến dự một buổi Party tại nhà một người bạn chủ nhà là một đôi vợ chồng nha sĩ người Việt đón tiếp tôi rất niềm nỡ.  Hầu như mọi người ở đây đều biết tôi từ Việt Nam mới sang.  Phút đầu tôi c̣n e ngại nhưng với sự đón tiếp vui vẻ ân cần của mọi người và sự săn sóc chu đáo của vợ chồng chị Nguyệt anh Sam, bạn tôi – tôi cảm thấy an tâm và rất vui.  Thức ăn rất ngon và mọi người đều hát rất hay, đa số mọi người đă trên 50 tuổi nhưng họ khiêu vũ rất điệu nghệ.  Nghe những giọng cười gịn tan chen giành nhau những phần thưởng trong các tṛ chơi, tôi có cảm giác họ trẻ hẳn ra như những chàng trai cô gái tuổi đôi mươi.  Những âu lo tranh đấu đời thường biến mất trên các khuôn mặt vui tươi hồn nhiên.  Nh́n họ, tôi tự nhủ thế này thực là “enjoy” đúng nghĩa của nó.

 

          Cuộc đời đôi khi cho ta nhiều sự bất ngờ kỳ thú mà ta cũng không sao đoán trước được.  Cho đến hôm nay, c̣n vài ngày nữa tôi sẽ trở về lại quê hương, tôi vẫn ngỡ những việc đến với ḿnh như một giấc chiêm bao, một cơn mộng đẹp.  Tôi thầm biết ơn những người thân của tôi đă tạo điều kiện cho tôi đă mở rộng tầm mắt về đất nước văn minh, đầy quyền lực này.  Ở tận bên kia trái đất, những người thân của tôi cũng đang chờ đợi tôi trở về trở lại với công việc mà tôi yêu thích với đám học tṛ ngô nghê đáng yêu và những buổi vui tiếp nối.

 

          Xin gửi lại nơi đây những sớm mai se sắt lạnh, những trưa hè nắng ấm chói chan, những buổi chiều rong chơi qua các công viên thênh thang lộng gió và tôi sẽ mang theo măi măi những kỷ niệm ngọt ngào rong chơi trên đất Mỹ.

 

 

 

Thu Trang
Cuối tháng 7 năm 2008

 


 

        Trở về www.ninh-hoa.com