
Hoàng Lan và Thúy ở phố ĐôngĐemun
Ngày hôm sau theo lời hẹn trước chúng tôi đến thăm một người Bạn cũng làm
chung ngành, thời gian trước họ đă từng qua Việt Nam làm ăn nhưng không
thành công nên không trở lại nữa, trong lúc lang thang bách bộ sếp dẫn
chúng tôi thưởng thức món bột cán dài giống như ruột heo xiên xếp theo lớp
vào que tre được nấu trong nước khi ăn có mùi vị cá, phết tương vào cây
bột vừa ăn vừa húp nước cũng thú vị trưa đó chúng tôi được chiêu đăi tại
nhà hàng xoay trên tháp Nam Sang (tôi viết theo tiếng gọi của Việt Nam, đă
5 năm trôi qua không ghi lại sợ khó chính xác) các thức ăn ở đây quá đắt,
tôi và vợ ông gọi món ḿ b́nh thường nhưng Bạn ông không chịu, lư do món
đấy Việt Nam ăn hoài, rồi họ tự gọi món súp ḅ heo theo Bạn ông nói đó là
món đặc biệt và ngon của nhà hàng xoay này, trong khi ăn tôi để ư thời
gian xoay hết ṿng của tháp đúng một tiếng, quá chậm nếu không chú ư điểm
mốc ban đầu sẽ không thấy ǵ khác lạ.
Rời Nam Sang chúng tôi ghé qua khu ĐôngDemun, dạo qua khu trang sức, đồng hồ
đeo tay thời trang Thúy và tôi chọn một số ít về làm quà cho người thân, sau
đó tranh thủ đến ga tàu cao tốc hỏi thăm lịch tŕnh đi BuSan thăm thành phố
biển, chúng tôi chỉ c̣n 2 ngày lưu lại Seoul nữa thôi nên mọi chuyện đều gấp
rút, vội vă, đến nơi t́m hiểu lịch tŕnh tàu chạy, chúng tôi quyết định mua
vé và quay về khách sạn nghỉ ngơi cho khỏe để 5 giờ sáng mai đă dậy đi Busan
rồi, nhưng em trai ông nói với chúng tôi nên đi dạo bờ sông Hàn về đêm, mùa
này nhiều cảm xúc lắm, sẽ khó có dịp dạo nữa đâu, thế là chúng tôi lên xe em
ông chở chúng tôi chạy ṿng ṿng bờ sông, ông dừng lại một chỗ rồi nói chúng
tôi xuống thả bộ dọc ven sông để cảm nhận cuộc sống thành phố về đêm yên
b́nh tĩnh lặng, thời tiết về đêm khá lạnh nhưng tôi vẫn chịu được, lâu lâu
có làn gió thổi hơi nước đưa lên chao ôi lạnh quá, vừa lúc ấy em trai ông
cũng vừa t́m mua cho chúng tôi nước giải khát, Chang em (Thúy và tôi đều gọi
em trai ông là Chang em v́ ông xă Thúy tên Chang, tôi vẫn thường trao đổi
tṛ chuyện với Chang em thời gian qua ở Việt Nam khá lâu) nói chúng tôi đưa
vạt áo ra, chưa hiểu lư do ǵ nhưng chúng tôi cúng kéo vạt áo ấm căng ra,
rồi một lon cafê nóng hổi được thả xuống, thật nóng khó thể cầm bằng tay
ngay, được uống ly cafê nóng vào thời tiết lạnh lúc bấy giờ không ǵ hạnh
phúc hơn, cả ông xă Thúy lẫn em ông đều nói được khá nhiều từ ngữ thông
thường giao tiếp tiếng Việt v́ vậy chuyến đi thật vui, trên đường đi hoặc
bất cứ ghé đâu ăn uống ǵ ông ta cứ bảo tôi ăn nhiều vào, “Miss Lan ăn nhiều
nhiều, đi bộ nhiều lắm”, tôi cười : Cám ơn Mr Chang, Miss Lan ăn ít nhưng
vẫn đi tốt không vấn đề ǵ cả.

Hoàng
Lan ở băi biển Busan
Sáng ngày 17/04/2004 tôi đă thức dậy từ lúc 5 giờ địa phương (3 giờ sáng
Việt Nam) tranh thủ vệ sinh chuẩn bị thật nhanh, vừa xong th́ điện thoại reo
Thúy gọi lên đường. Lần đầu tiên kể từ ngày đến Seoul hôm nay chúng tôi mới
khởi hành sớm như vậy, đi bộ từ khách sạn ra đường đón taxi chúng tôi cứ
xuưt xoa v́ lạnh có lẽ khoảng 8 độ, chúng tôi đến ga chừng khoảng 15 phút
sau tàu chạy đúng 6 giờ địa phương dự kiến đến Busan khoảng 9 giờ (Busan
cách Seoul khoảng 500km) chúng tôi có 5 tiếng tham quan thành phố biển, đến
nơi chúng tôi tham quan Tháp bồ câu, ở đây bồ câu ríu rít trên đường quanh
khu vực tháp rất nhiều, rất dạn dĩ không hề bay đi khi chúng tôi đến gần, kế
đến chúng tôi đi taxi tham quan một ṿng biển rồi chạy lên nơi dừng chân
nghỉ ngơi ngắm biển, nơi đây tôi nghe kể lại sự tích có đôi trai gái yêu
nhau nhưng được sự chấp nhận của gia đ́nh, họ dắt nhau lên đây ngồi tâm sự
sau đó nhảy xuống biển để trọn đời được bên nhau, trước khi nhảy cả hai đều
tháo giày ra để lại trên hàng rào bảo vệ làm tin cho gia đ́nh hai bên được
biết, một cuộc t́nh đẹp nhưng kết thúc buồn...., trả lại chuyện t́nh buồn
cho biển cả chúng tôi ghé chợ hải sản gần kề, dạo quanh nhiều gian hàng Mr
Chang quyết định chọn món hải sâm, bạch tuột, rượu suchu cho bữa trưa của
chúng tôi, lần nào ăn chúng tôi cũng có một chén cơm nấu theo công thức nửa
gạo, nửa nếp, một ít đậu đen thật dẻo ăn vào chắc không bao giờ đau bao tử.
Khi đă no nê chúng tôi lại lên taxi dạo ṿng quanh phố xá và đúng 15 giờ có
mặt tại ga để quay về Seoul, về đến Seoul đúng 18 giờ, đi ngang qua tiệm làm
tóc của người bản xứ tôi đề nghị ông tôi vào gội đầu thưởng thức nghệ thuật
của nước ông, ông bảo để ông vào trao đổi giá cả dùm cho v́ ở đây họ không
biết tiếng Anh, thế là tôi có mái tóc đẹp từ thợ của Hàn quốc tạo về khoe
bạn bè của ḿnh.

Hoàng Lan và
Thúy trên con đường đẹp của
Seoul
Sau hơn một giờ nghỉ mệt, chúng tôi lại lóc cóc rời khách sạn xuống ga điện
ngầm để tham quan chợ đêm sinh hoạt bắt đầu khoảng 21 giờ, h́nh ảnh thuyết
phục tôi từ đất nước này về ư thức của người dân khá cao, những bậc thang
lên và xuống tàu điện ngầm đều có mũi tên chỉ dấu lên xuống, nghĩa là lúc
nào ḿnh cũng đi sát phía tay phải của ḿnh dù lên hay xuống để sự di chuyển
không phải né tránh, tuyệt đối vô cùng cũng như trên goong tàu có 2 dăy ghế
dành cho người già, tàn tật, phụ nữ mang thai, nhưng nếu 2 dăy ghế đó không
có người ngồi th́ những người không thuộc đối tượng kể trên vẫn đứng để ghế
trống chứ không được ngồi vào hàng ghế đó, tôi cứ nhớ măi, tuyệt vời quá
phải không các bạn. Dạo quanh chợ đêm tôi và Thúy xà vào hàng túi xách mua
về làm quà cho nhân viên của ḿnh, ghé qua hàng mũ thời trang, kẹp của trẻ
em chúng tôi lại mua một vài món cho con cháu, người thân và đă quá 23 giờ
chúng tôi vội vă quay về khách sạn v́ gần nửa đêm, tạm biệt hành tŕnh một
ngày tất bật chắc là hôm nay ngủ say, vậy mà khi ngang quà cửa hàng bán bánh
khuya gần khách sạn sếp vẫn không quên ghé vào mua một ít về ăn, thường
xuyên bất cứ đi chơi về khuya hay sớm ông đều đặn ghé mua, tôi phải nói xếp
quả là tuyệt vời, chu đáo.

Hoàng Lan trước nhà hàng cổ
Theo chương tŕnh sáng nay chúng tôi ghé chợ chuyên bán sâm, Thúy mua về
biếu, c̣n tôi sau khi nghe tư vấn cũng chọn mua những củ sâm có h́nh dáng
đẹp về làm quà cho Ba tôi ngâm rượu. Có một điều cho đến bấy giờ tôi vẫn c̣n
thắc mắc, cứ sáng sáng trên đường đi ông xă Thúy đều ghé vào cửa hàng bán
thuốc tây ngay đường mua cho mỗi người một chai nước dạng như Red Bull, lần
nào tôi cũng khui uống ngay, hôm đó v́ mới uống sữa xong, khi ông đưa tôi
không uống cầm trên tay nghĩ là muốn uống cũng lúc nào cũng được, khi ra đến
cửa nh́n chai nước tôi c̣n cầm trên tay ông bảo, không được và nói tôi mở ra
uống ngay để bỏ lại vỏ chai vào sọt gần đó, tôi tự nhủ sẽ hỏi ông lư do v́
sao không cho đem ra chỗ khác uống nhưng mải đi đă quên, cho đến bây giờ
thắc mắc vẫn c̣n trong tôi, có dịp nào gặp người Hàn quốc sẽ hỏi và kể cho
các bạn nghe, mải mê tuyển cho được những củ sâm có h́nh dáng đẹp đă quá
trưa chúng tôi dừng chân ở gian hàng thức ăn nhanh cho đỡ đói bụng rồi tiếp
tục t́m mua thêm vài món quà cho nhân viên theo dự trù c̣n thiếu, làm sao
vừa có ư nghĩa vừa phù hợp túi tiền quả là đau đầu, cái chi cũng đắt nếu so
với Việt Nam tuy nhiên cuối cùng cũng trọn vẹn, đầy đủ, lỉnh kỉnh quá ai
cũng tay xách khệ nệ, sếp bảo đi taxi về thôi chứ lang thang xuống tàu điện
ngầm mệt lắm vậy mà về đến khách sạn đă hơn 14 giờ, nghỉ mệt một chút chúng
tôi tranh thủ gom gọn hành lư để lên đường đến sân bay, tạm biệt chuyến hành
tŕnh đầy ắp kỷ niệm khám phá học hỏi khá lư thú về đất nước bạn. Sau khi
kiểm tra gởi hành lư xong tôi lại lang thang theo Mr Chang mua thêm một số
sôcôla, ḿ gói, nh́n chung tất cả hàng hóa bán tại sân bay quá đắt nhưng tâm
lư chung ít nhiều người ở nhà đều mong quà của kẻ đi xa về, lễ nghĩa quan hệ
đă là thông lệ bất di, bất dịch biết nói sao đây ? ? ? Sau chuyến bay dài
chúng tôi về đến sân bay Việt Nam gần 24 giờ b́nh yên khỏe mạnh hành lư trọn
vẹn, nghĩ tới ngày mai gặp lại các đồng nghiệp, bạn bè tôi sẽ có nhiều
chuyện để kể, đất nước, con người, nếu có dịp tôi sẽ đi lại và sẽ kể cho mọi
người nghe nữa chứ . . . . .

Hoàng
Lan
SàiG̣n, 12/2010
