Trên băi biển, một cậu bé cắm cúi dùng đất cát xây cho ḿnh
một lâu đài nguy nga cổ kính. Cậu quên cả nắng như đang đổ lửa trên
đầu mồ hôi, mồ kê nhễ nhăi, nhưng cậu bé vẫn miệt mài hăng say làm
việc. Cậu trang hoàng cho ngôi nhà trên cát của ḿnh tráng lệ bằng
những những vỏ ốc, vỏ ṣ, câu ta say sưa ngắm nh́n thành quả của
ḿnh mà quên đi bản thân đang đứng dưới cái nắng như thiêu như đốt.
Cậu bé súng sướng đến mức nằm ngày bên cạnh lâu đài tủm t́m cười một
ḿnh, không để ư đến những người xung quanh. Bỗng một con sóng ập
đến cuốn phăng đi ngôi nhà của cậu. Lẽ ra cậu bé phải khóc nhưng
không cậu ta đứng dậy và nở một nụ cười măn nguyện, bởi cậu biết
ngôi nhà đó dù có đẹp mấy đi nữa th́ nó hoàn toàn không thuộc về cậu
được v́ thế mà cậu bé rất hồn nhiên xây lại cho ḿnh một lâu đài
khác nhưng không phải là ở địa điểm cũ mà ở một nơi an toàn hơn.
Ước mơ và khát vọng là mục đích sống của con người,
cái được cái mất cũng giống như câu “Sắc sắc, không không” có rồi
mất, mất rồi có, đó là lẽ thường t́nh. Chính v́ vậy mà đừng quá xem
trọng điều ǵ, hăy tiếp nhận mọi sự may rủi một cách nhẹ nhàng.