Bây giờ là tháng 10 mọi người đang nô nức chương tŕnh kỷ niệm ngày Phụ Nữ
Việt Nam, những chuyện phiếm xung quanh làm Tôi buồn da diết, 12 năm qua
Tôi không c̣n được gọi tiếng Mẹ ơi, Mẹ à . . . . ..
Trong nhà Tôi, Ba Tôi là một người rất gia trưởng, tuy nhiên Ba là một
người rất chỉn chu, Mẹ là một người phụ nữ phục tùng chồng và cam chịu, bù
lại gia đ́nh Tôi luôn luôn có bầu không khí ấm áp, trên nói dưới nghe, ḥa
thuận, giờ th́ xa rồi, Mẹ quá xa, Ba cũng vậy, d́u dịu biết t́m ở đâu,
người ta đi đông, đi tây rồi cũng có ngày về, đi về cơi thiên thu là muôn
thu ! !!
Những năm 75 về do ảnh hưởng phong trào lại thêm các Cô, Bác của Tôi ở Tây
Ninh hối thúc, khi ấy Ba Tôi đang làm ở Công Ty Việt Nam Kỹ Nghệ Súc Sản,
bây giờ là Công Ty Vissan luôn dục dă Mẹ và Chị Em chúng Tôi về Tây Ninh
lập nghiệp, từ lúc c̣n bé cho đến bấy giờ chúng tôi chỉ biết ăn học theo
Ba Mẹ có đứa nào biết cầm cái cuốc, trồng cây bao giờ, chúng tôi đă cố
gắng thuyết phục Ba cho ở lại mảnh đất Sài G̣n này chúng con sẽ cố gắng
bươn chải, rồi th́ Mẹ Tôi chuyển qua bán gạo ở chợ, thời đó bao cấp, Anh
chị em chúng tôi mỗi đứa rong ruổi trên chiếc xe đạp đi lùng các chợ t́m
mua gạo chở về chợ cho Mẹ, nhờ bề trên thương Mẹ Tôi buôn bán rất khá, qua
thời đó Mẹ chuyển qua bán hàng bông ở chợ gần nhà, sáng sáng khoảng 4 giờ
có khi Tôi, có khi em Tôi chở Mẹ bằng chiếc xe đạp mini thời bấy giờ rất
quí hiếm lên chợ mua hàng, khi về hàng nhiều Mẹ đi xe lam c̣n chúng tôi
chở chè tươi cả trăm bó, bây giờ gọi trà xanh, chợ gần nhà chỉ họp vào
buổi sáng, đến chiều chúng tôi ở nhà đứa th́ dệt chiếu, xe đay, Tôi tập
tành đan len máy gia công, ngày ấy sao ăn ǵ cũng ngon lạ, cơm th́ độn
khoai, ḿ sợi hẩm nhưng vẫn tuyệt, cá biển lộn xộn bán theo tiêu chuẩn, xà
bông giặt bằng nước nhiều người sử dụng đều bị dị ứng, nổi ngứa
đỏ......giờ nghĩ lại ngày đó sao ai cũng khỏe, béo tṛn chẳng mấy khi biết
đến từ bịnh viện, bây chừ văn minh mà lại đau ốm bịnh tật lạ kỳ. Mẹ Tôi
c̣n nổi tiếng đổ bánh xèo tuyệt ngon, mấy người con D́ (Em gái Mẹ Tôi) lúc
nào cũng mong Mẹ lên chơi để làm bánh xèo thưởng thức, bây chừ văn minh,
cái chi chi cũng vào siêu thị mua hoặc ghé quán, hiếm có gia đ́nh tổ chức
làm ở nhà, tuy khỏi vất vả nhưng thiếu vắng không khí ấm cúng gia đ́nh
quây quần bên bếp lửa, Tôi đă học từ Mẹ nhiều món đặc trưng của miền Bắc,
khi Ba Tôi c̣n sống Tôi vẫn thường trổ tài cho cả gia đ́nh thưởng, bây chừ
xa rồi, các em Tôi thuộc tầng lớp trưởng thành sau 75 nên ít hứng thú với
hương vị quê hương Ba Mẹ Tôi lắm, biết nói sao được ? ? ?
Sau thời gian đó gần nhà Tôi có Tổ hợp may Tôi vào làm được 2 tháng, khi
đó, nhận thấy Tôi có khả năng nên lănh đạo Tổ hợp cho Tôi làm Kế Toán, khi
đó Tôi vừa học vừa làm , cuộc sống gia đ́nh Tôi cũng dần khá hơn, Mẹ đỡ
chạy chợ sớm hôm, sát bên nhà Tôi có một gia đ́nh dở nhà về quê, Mẹ đă tận
dụng nửa trước trồng rau, nửa sau nuôi heo, ông trời luôn đăi ngộ những
người mới chăn nuôi lần đầu nên thu hoạch cũng khá. Trong thời gian làm
công tác Kế toán Tôi thường xuyên đi học, đi họp hay giao dịch chỗ này chỗ
kia có những lần soạn giỏ cá nhân của ḿnh Tôi thấy có vài củ tỏi ở trong
giỏ, hơi ngạc nhiên nhưng Tôi cũng không t́m hiểu, rồi việc đó lập đi, lập
lại nhiều lần, mỗi lần soạn giỏ để giặt Tôi lại thấy những củ tỏi trong
giỏ của ḿnh, Tôi t́m hiểu được biết Mẹ là tác giả, lư do rất đơn giản
“ Mẹ thấy báo đài đưa tin người ta bị bùa, mà tỏi kỵ bùa , trừ được, mà
c̣n lại hay đi đến chỗ đông người”, nghe Mẹ nói Tôi chẳng biết
làm sao kể hết được ḷng Mẹ, Mẹ ơi .“Con dù lớn vẫn là con của Mẹ, đi
suốt cuộc đời ḷng Mẹ vẫn theo con”, giờ con ngồi đây viết về
Mẹ mà Mẹ ở đâu đâu, ngày ngày con nh́n con trên vách, đi về một ḿnh thôi,
nhớ Mẹ vô cùng......
Hoàng
Thị
Lan
SàiG̣n những ngày tháng 10 nhớ Mẹ
(Hoàng Lan)