Ôi thương thay cái
kiếp con người
Vừa chào đời đă
buông tiếng khóc
Hinh như đă biết
rằng cuộc sống
Không giản đơn
sung sướng bao giờ
Mà gập ghềnh như
trên sỏi đá
Kẻ giàu sang cũng
nhiều vất vả
Cũng ưu phiền cũng
lắm lo âu
Người nghèo khó
lại càng khốn đốn
Lận đận lao đao
lắm tủi buồn
Lại có những mảnh
đời bất hạnh
Không cửa nhà
không chổ tựa nương
Có cụ già vẫn c̣n
tần tảo
Để kiếm từng manh
áo chén cơm
Lại có kẻ quá ư cơ
cực
Tâm hồn đau thể
xác cũng đau
Chưa kể đến luân
hồi tạo hoá
Chẳng thương ai
cũng chẳng tha ai
Lăo bệnh tử không
sao tránh được
Mới thấy đó bỗng
liền mất đó
Kiếp con người
mong manh là thế
Nhưng mấy ai thấy
được điều này
Lại có kẻ lún sâu
tội lỗi
Cứ đắm ḿnh trong
bả lợi danh
Rồi sau đó chẳng
c̣n chi cả
Không bạc tiền
cũng chẳng vinh hoa
Chỉ c̣n lại một
thân gánh chịu
Án lưu đày hoặc án
chung thân
Họ chưa thấy luân
hồi nhân quả
Gió đă gieo sao
tránh phong ba
Trên đời chẳng có
ǵ tồn tại
Chỉ có chăng là
tấm ḷng nhân
Mong rằng tất cả
trong nhân loại
Hăy sửa mau nếu có
lỗi lầm
Để niềm vui chợt
lóe trong ta
Xoá tan bớt nỗi
niềm khắc khoải
Để thấy được cuộc
đời ư nghĩa
Nếu rằng ta không
đắm trong mê./.