trang Truyện và Thơ của Lê Thị Hoài Niệm              |                 www.ninh-hoa.com

LÊ PHAN TUYẾT

  Bút hiệu:
Lê Thị Hoài Niệm

Tốt nghiệp Sư Phạm Qui Nhơn và từng dạy học tại trương Tiểu học Phong Ấp, Ninh Ḥa, Khánh Ḥa.

Hiện cư ngụ tại:
Tiểu bang Texas, Hoa Kỳ.


 

 

 

 


 


NHÀ TÔI
- Lê THỊ HOÀI NIỆM -

Tranh: LL Huyền Chiêu

 
  

Kỳ 1:

 

 

      “Vô! Vô con! đông dzui mà hao!” Đó là lời mời rất chí t́nh của ba tôi mỗi khi ngồi vào bàn ăn, dù là một cỗ bàn ngày giỗ, một bữa tiệc ăn mừng hoặc mâm cơm thường nhật nhưng lại có thêm cả một đám con hờ, gọi nôm na, văn hoa một tí cho đượm t́nh gia tộc là... con nuôi!

 

      Thật ra th́ ba má tôi đâu cần phải nuôi thêm con làm ǵ, khi mà ông bà đă sản xuất ra hơn nửa tiểu đội cả trai lẫn gái, đang trong tuổi lớn, ăn uống cứ như là tằm ăn lên. Vả lại gia đ́nh tôi đâu phải là nhà giàu có của ăn của để, hoặc thương gia mua may bán đắt, cũng chẳng phải quan to chức lớn có tiền vào nhiều cửa v.v... Chẳng qua là thành phần lánh nạn cộng sản từ quê lên tỉnh. Ba má tôi thường hay nhắc nhở những kỷ niệm hồi c̣n ở dưới quê.

 

      Ông nội tôi cũng có nhà to năm gian bảy chái để đủ sức chứa đến những... ba bà nội và một tá cô, chú, bác, rất đông vui. Và cũng v́ có nhà to, cửa lớn, ruộng rẫy bề bề, nên ông nội tôi mới bị Việt Minh ghép vào thành phần “địa chủ, phú nông” có tội với nhân dân, và chúng đă bắt ông tôi cùng với một số địa chủ khác, rồi lùa đi ra liên khu Bốn, để làm những con vật tế thần cho dân chúng đấu tố vào những năm “cải cách ruộng đất” do bọn chúng đề ra. Nhưng trên đường đi vừa tới Quảng Ngăi, chúng đă gian manh báo cho Tây đem máy bay đến thả bom giết sạch đoàn người. Đó là “Chuyện kể ngày giỗ nội” để cho đám con cháu biết thế nào là Cộng sản!

 

      Tuổi thơ của chúng tôi được hưởng những năm tháng thanh b́nh, ngày hai bữa cắp sách đến trường làng, làng tôi nhỏ lắm đâu chừng ba chục nóc nhà, nhưng lại là trung tâm của xă, v́ nó nằm ngay ngưỡng cửa của cả xă, trên con đường cái quan nối liền các vùng lân cận, mé làng là ngôi chùa lớn có gốc thị thật lâu đời, nên bọn con nít chúng tôi cứ giữa trưa chạy ra ngồi dưới gốc thị, hú thị rớt bị bà già, hy vọng được xem nàng Tấm hiện ra để c̣n gặp được mặt Hoàng tử trông đẹp xấu thế nào. Đêm xuống, trăng lên, bọn con nít cả xóm đều tập trung trước sân nhà tôi  để nghe người lớn kể chuyện ma, nào là chuyện ma-da trong cầu “Cây Sanh” cứ mờ sáng chờ mấy bà gánh hàng đi chợ ngang qua là hiện lên kéo chân trấn nước, nào là chuyện ma kéo gỗ trên sông Ba,v…v…vừa sợ vừa run nhưng cứ thích nghe kể măi. Có đêm tối trời theo chú, theo anh xách đèn soi ếch, để lờ bắt cá đem về cho má nấu canh chua.  

 

 

Xem Kỳ 2

 

 

Lê Thị Hoài Niệm

 

 

 

 

 

 

 

trang Truyện và Thơ của Lê Thị Hoài Niệm             |                 www.ninh-hoa.com