PHẦN 1 - T́nh Yêu Của Mạ
Ở đây ḿnh chỉ muốn nói về t́nh yêu đôi lứa, chứ không đề cập đến
t́nh yêu quê hương, đất nước, hay cha mẹ và các con v.v...
T́nh yêu muôn thủa vẫn đẹp, làm cho ḿnh hưng phấn, yêu đời hơn. Ai
đó đă viết một câu ḿnh rất thích: "T́nh yêu như giọt sương mai,
trông xa xa như viên kim cương nhưng lại gần là những giọt nước
mắt". Mỗi người có những suy nghĩ khác nhau, nhưng riêng ḿnh th́
nghĩ: T́nh yêu phải được nuôi dưỡng, chăm sóc. Đừng cho là ḿnh đă
cưới anh hay chị ấy rồi th́ việc ǵ phải bận tâm nữa. Thế nên sống
với nhau lâu ngày người nọ nh́n người kia thấy thật tầm thường,
những tật xấu dần dần lộ diện, rồi căi vă, rồi chia tay. V́ thế
người ta hay bảo là cứ yêu nhưng đừng thành vợ thành chồng, khi mới
đầu là kim cương nhưng lâu dần là nước mắt!
Mạ ḿnh sinh ở làng Tôn Thất Xă , huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên.
Khi Pháp tới làng chiếm đóng, mạ là một thiếu nử mười lăm mười sáu,
buổi sáng gánh gạo lên chợ bán, trưa gánh muối trao đổi trong xóm.
Ông ngoại sợ Tây Lê dương làm hại nên cho mạ lên Huế ở với d́ Diều
(d́ ruột của mạ).
Lúc ở quê mạ có mối t́nh đầu rồi, người yêu của mạ là cậu Tăng, khi
lên Huế mới gặp ba ḿnh. D́ Diều nấu cơm tháng cho lính và học tṛ ở
xa đến Huế trọ học, hồi đó chỉ Huế có trường trung học. Ba và mạ gặp
và yêu nhau. Mạ ḿnh đă quên đi mối t́nh đầu, nhưng cậu Tăng không
quên! Trong nhiều năm liền hễ tới Huế là cậu ghé nhà ḿnh trước. Đến
khi mạ có bốn con th́ ba chuyển công tác vào Đà Nẵng, mỗi tuần ba
đều về Huế thăm nhà. Có một lần ḿnh vừa tan học th́ thấy ba đến
đón, có cả chị An. Ba chở hai chị em đến toà án tỉnh cũng ở gần
trường và bắt đầu đặt những câu hỏi về cậu Tăng. Ba ḿnh đă ghen với
cậu Tăng!!! Bên gốc cây me già tàng lá rất to, ḿnh lơ đăng nghe ba
hỏi và vô tư trả lời, mắt lo t́m kiếm những trái me rụng. Khi ấy
ḿnh c̣n nhỏ quá, không biết ba mạ có "trao đổi" ǵ không? Chỉ
thấy cậu ấy vẫn đến nhà chơi, và t́nh yêu đă biến thành t́nh bạn,
một t́nh bạn thắm thiết và sâu sắc. Chắc hẳn ba ḿnh biết điều này
và sau đó không c̣n ghen nữa.
Vài năm sau cậu Tăng ly lị với người vợ đầu và lấy người vợ thứ hai,
tên là Hiền chỉ hơn chị ḿnh có hai tuổi. Bây giờ ba người chơi với
nhau rất thân, mạ ḿnh, cô Hiền và cậu Tăng rủ nhau đi ăn sáng, ăn
tối, ăn giỗ, xem phim... Thời gian này ba ḿnh đă mất, mỗi lần bước
vào nhà ḿnh cậu kêu to lên: "Mụ Sáu đâu!". Mạ ḿnh lon ton chạy ra,
cười cười, nói nói với cô Hiền, cậu Tăng. Nhờ có t́nh bạn như thế mạ
ḿnh bớt buồn, bớt cô đơn. T́nh yêu biến thành t́nh bạn thật đẹp các
bạn hỉ!
Cậu Tăng à, ở nơi phương trời xa xăm ấy, nếu đọc được những ḍng
này, cậu đừng cười con nhé - Cậu đă làm đến chức Trung Tá và thành
người hùng một thời trong trận đánh thành cổ Quảng Trị.
Làng Tôn Thất Xă là nơi những người có họ Tôn Thất cư ngụ. Ông
ngoại ḿnh họ Nguyễn, người Hà Tĩnh vào làng bà ngoại làm mướn, được
bà cố ngoại thương gả con gái cho. V́ thế mạ ḿnh họ Nguyễn, nhưng
bà ngoại là họ Tôn Nữ, nên những ông cậu họ đều mang ḍng máu Tôn
Thất. Những ông cậu ruột ḿnh rất hiền và không có ǵ nổi bật, c̣n
những ông cậu họ mang gịng máu Tôn Thất ấy, rất đẹp trai, hào hoa
phong nhă, là người Huế nhưng kg bao giờ nói "mô tê răng rứa". V́
được ăn học tử tế nên đều là sĩ quan của chế độ cũ, đi đến đâu có bồ
đến đấy, các mợ chỉ biết im lặng mà nuôi con, không dám phàn nàn ǵ.
Với số tiền ít ỏi cậu đưa, mợ phải đan áo len thêm để có tiền cho
con ăn học. Lâu lâu cậu về nhà một lần, đó là ngày vui của cả gia
đ́nh, mợ làm những món ngon cho cậu khề khà, mấy mẹ con dấm dúi nhà
sau rau dưa cũng được, miễn sao cậu có mặt là vui rồi.
Cũng như mạ ḿnh và những người cùng thời, t́nh yêu mà mợ dành cho
cậu là vô điều kiện!
Xem
PHẦN 2