Cầu Sắt Sông Dinh năm 2000 - Nguyễn Văn Thành
Trang Thơ và Truyện của Nguyễn Thanh Ty           |                 www.ninh-hoa.com



 Nguyễn Thanh Ty


 
Người Ḥn Khói
 B́nh Tây, Ninh Ḥa.



 
Hiện cư ngụ tại:
 Hoa Kỳ

 

 

 

 

 

 

                          

Mơ thấy giấc mộng đêm Xuân
Cám ơn NXVạn, Nguyễn Sanh, đă tặng cho bài thơ "Giấc mộng đêm Xuân". Xin có mấy lời tạ lại:  

 

 

 

Tôi Cồn Cạn, c̣n anh xứ Vạn,

Huyện Vạn Ninh cạnh huyện Ninh Ḥa.

Tuy rằng hai huyện cách xa,

Từ Nam ra Bắc vẫn là gần nhau.

Cách nhau chỉ một nhịp cầu,

Rẽ tay phải, thấy một màu muối tinh.

Ấy B́nh Tây, Thạnh Danh, Phú Thọ,

Sang đầm kia c̣n nợ con đ̣.

Đêm đêm tiếng hát câu ḥ,

Oằn vai gánh muối đến tờ mờ sương.

Xiếc bao lànỗi đoạn trường,

Người dân khổ cực trăm đường ai hay.

Đời gian khổ từ Tây đến Mỹ...

Nào có ai dám nghĩ bỏ quê?

Đến khi "giải phóng" kéo về,

Bảo rằng "độc lập"... ê chề "ấm no"!!!

Bụng dân xẹp lép nằm co,

Sắn khô chẳng có, bo bo chẳng c̣n!

Đă độc lập sao ḷn sao cúi?

Đám Tàu phù, đám hủi ngàn năm!

Hướng về phương Bắc chăm chăm,

Tung hô vạn tuế, muôn năm Bắc triều!

Ba mươi năm, nước tiêu điều!

Dân than, dân oán, dân liều ra đi!

Nhục mất nước sá chi mạng sống,

Bao triệu người bồng cơng nhau đi.

Biển Đông, rừng rậm sá ǵ!

Cột đèn kia cũng muốn đi, huống là!

Trẻ con cho tới cụ già,

Từ Nam ra Bắc nhànhàđều đi.

Muốn xuống bến? - Giao vàng bọn phỉ!

Phỉ làai? Lũ khỉ thành người!

Người màlại có cái đuôi,

Nhảy lên bàn độc nói cười nhố nhăng.

Mặc cho dân chết nhăn răng,

Mặc dân đói khổ, mặc dân cơ hàn.

Thôi chán ngán không bàn cuộc thế,

Đời đổi thay nay bể mai dâu.

Nghĩ thân vong quốc màđau,

Ngày qua tháng lại qua cầu nước trôi!

Nửa ṿng trái đất xa xôi,

Thương quê nhớ nước đứng ngồi không an.

Lại nhớ đến Nha Trang thuở trước,

Trường Nữ xưa, kẻ rước người đưa.

Huyền Trân công chúa sớm trưa,

Trường Nam Vơ Tánh trồng dừa, trồng si.

Lăng mạn thay tuổi xuân th́,

Thư xanh, thử đỏ phong b́ gửi em.

Lại nhớ buổi ăn kem, chè ngọt,

Phan bội Châu nối gót bên nhau,

Gió đưa phơ phất áo màu,

Hoa muồng tây rụng trên đầu tóc em.

Cùng nhau sánh bước bên thềm,

Rụt rè khẻ nắm tay mềm bàn tay.

Nha Trang ơi! Ngất ngây nổi nhớ,

Lưu bút kia lần giở từng trang.

Bao nhiêu kỷ niệm miên man,

Kéo về như nước tràn lan đôi bờ.

Xin ghi lại mấy ḍng thơ,

Nói sao cho hết? Chỉ mơ một ngày...

Việt Nam ơi! Mau thay lối nghĩ,

Mẹ Việt Nam rầu rĩ từng ngày.

Gầy trơ xương hạc đọa đầy!

Lệ tuôn đôi mắt giọt đầy giọt vơi.

Nhớ con xiêu bạt khắp nơi,

Đớn đau tuổi phận một đời tha phương.

Xin thắp nén trầm hương đất khách,

Khấu đầu về thổ trạch phương Nam.

Ngựa Hồ nhớ gió hí khan,

Việt điểu mơi cánh cành Nam t́m về.

Ra đi hẹn một lời thề,

Bao giờ yên nước mới về làng xưa.

 


 

                      Nguyễn Thanh Ty
                       

          

 

Trang Thơ và Truyện của Nguyễn Thanh Ty              |                 www.ninh-hoa.com