|
Lời người viết :
Kính tặng Anh Lê
Phụng Chữ. Người chồng lư tưởng của Em và là người cha gương mẫu của
Các Con.
Nguyễn Thị Lộc
Tập 4:
Trên Băi Biển Ḥn Khói
Thời gian ở Ninh Ḥa, ban đầu cũng thấy khó khăn, mọi thứ, tự
ḿnh phải lo liệu. Nàng cứ nhớ thời cắp sách đến trường, cứ nhớ thời
học sinh, sinh viên, dễ thương quá ! Vui quá ! Nhưng rồi bản tính
hồn nhiên, dễ ḥa đồng, nàng cũng đă thấy vui hơn, với môi trường
sống hiện tại của ḿnh.
Có nhiều lần, từ cổng bước vào sân trường, khi đi ngang qua
dăy lớp ở pḥng ngoài, lần nào cũng vậy, nam sinh lớp 12 cũng đứng
sắp dàn chào. Cũng đếm 1, 2 … 1, 2 …, làm nàng suưt té. C̣n đám nữ
sinh th́ tụm năm, tụm ba, to nhỏ, bàn tán …., hầu hết là những lời
b́nh phẩm dễ thương, nhẹ nhàng …._ Hôm nay, cô giáo mặc áo dài màu
tim tím, dễ thương quá !
Nàng cũng đă nghe, chỉ mỉm cười và thầm cám ơn ….. C̣n nữa,
nàng c̣n nhớ lớp Bảy 2 có cô nữ sinh tên Lâm Ái Đào, thường mặc bộ
váy trắng dễ thương. Cho đến bây giờ, nàng vẫn c̣n h́nh dung ra được
h́nh ảnh hai chị em, cứ cặp đôi với nhau ngoài hành lang lớp học hay
dưới bóng cây Phượng Vĩ trong sân trường. Trông thân thiết lắm. Bây
giờ, hỏi ra mới biết Ái Đào và Ái Mai là hai chị em chú bác với
nhau.
Có những lần được các em học sinh lớp nàng hướng dẫn, đưa về
thôn quê chơi, cứ hai người đèo nhau một xe đạp, về nơi đó ăn me
chín, ăn vú sữa rồi uống nước dừa. Dừa Xiêm Ninh Ḥa nổi tiếng ngọt
lịm làm sao !
Thiên nhiên bao giờ cũng dễ quyến rũ nàng ! Với những cánh
đồng lúa bạt ngàn, chín thơm, reo vui trong gió, những vườn cây ăn
trái, trĩu quả trên cành. Nàng đă tận hưởng và cám ơn những người
dân chăm chỉ, cần cù ở xứ này. Đồng thời cám ơn những tấm ḷng chân
thật, dễ thương của con người Ninh Ḥa nói chung và các học tṛ của
nàng nói riêng. Cám ơn tất cả đă dành cho nàng, một cảm t́nh nồng
hậu, thân thiết ….
Cuối Tháng 4 năm 1969
Thời gian nàng dạy ở đây cũng như nàng sống tại Thị Trấn Ninh
Ḥa, c̣n mới mẻ quá. Nhiều học sinh cho biết, từ khi có cô giáo dạy
ở đây, không khí nhà trường thấy vui hẳn lên. Có một cái ǵ mới mẻ
lắm mà từ trước tới giờ không có. Cả trường, rồi nghe đâu, như cả
thị trấn, xôn xao, bàn tán, về chuyện “cô giáo mới “đến dạy ở
trường. Dĩ nhiên tiếng đồn đến tai chàng Quận Phó.
Giấy tờ, hồ sơ của nàng được đưa qua văn pḥng Quận thị thực.
Dĩ nhiên trong đó có cả Chứng Minh Thư của nàng, cũng phải được kư
nhận và đóng dấu tại đây. Thế là chàng “ Tiểu Vương “ nhà ta đă biết
mặt nàng qua tấm ảnh nhỏ.
Cũng thời gian này, vào cuối Tháng 4 năm 1969. Một buổi chiều,
sau giờ học, Túy Sen rủ Lộc đến chơi thăm văn pḥng Quận. Thật t́nh,
Lộc đi với bạn cho vui thôi, vả lại ở nhà cũng chẳng làm ǵ cả. Nàng
nghĩ có thêm được một người bạn cũng vui thêm, có phải không ? Ba
người chúng tôi, ngồi nói chuyện ở một cái bàn nhỏ, cạnh bàn làm
việc của chàng. Chàng và Túy Sen quen biết nhau trước, nên họ nói
chuyện tự nhiên hơn. Họ nói đủ thứ, thời tiết, khí hậu …,tin tức,
báo chí, trường lớp …
Cũng vốn bản tính ít nói, chỉ những khi chàng hỏi, Lộc mới trả
lời. Thỉnh thoảng, cũng góp vài ba ư kiến, c̣n không, cũng không nói
ǵ. Chỉ biết lắng nghe và cười nhiều. Nàng thấy vui vui trong ḷng.
Chàng cũng giữ ư, chừng mực. Nói năng đàng hoàng, lịch sự. Nàng có
cảm nghĩ trong ḷng, anh chàng này có vẻ nghiêm trang, đạo mạo quá !
Về sau này, nàng c̣n biết thêm, chàng nổi tiếng là “Ông Cụ Non “
nữa.
Nắng buổi chiều c̣n vương vất đâu đây, chút ánh nắng yếu ớt
c̣n len qua cửa sổ, chiếu nhẹ vào pḥng làm việc. Sau một lúc nói
chuyện, chàng cũng bận khách vào thăm. Chúng tôi chào tạm biệt, ra
về. Riêng tôi cảm thấy đượm một t́nh cảm thân quen lắm. Ngoài sân,
gió nhẹ, cây bàng nơi đây vẫn c̣n vươn chút nắng chiều, lung linh
trong gió ….
Lễ Lao Động. Ngày 1 Tháng 5 năm 1969
Hôm nay là ngày Lễ Lao Động, mọi người được nghỉ. Tất cả đề
nghị đi chơi. Toàn thể có 6 người. Anh Chữ lái xe, Thầy Chi ( giáo
sư trong trường ) ngồi trước. Băng sau có Thiện ( con Ông Quận
Trưởng ), Túy Sen và Lộc. Anh Chữ đưa cả nhóm đến Xóm Rượu đón Huyền
Chiêu. Nhờ vậy, bây giờ nàng mới biết Huyền Chiêu ở Ninh Ḥa và
chúng tôi đă nhận ra nhau, bạn học cùng lớp, thời Nhất C Vơ Tánh
trước đây.
Buổi sáng, ánh nắng ban mai c̣n nhẹ nhàng, chút gió, h́nh như
đượm Mùi Biển thổi vào xe. Mọi người cười nói râm rang, cùng đều có
cảm giác khoan khoái, thú vị lắm. Xe chạy hướng về làng Ḥn Khói.
Chúng tôi đă đến Băi Biển Ḥn Khói. Xe dừng trên băi cát. Mọi người
cùng nhau xuống băi. Buổi sáng, trời trong, cao xanh, lăng đăng vài
cụm mây trắng phía trên dăy núi, xa xa ở ngoài khơi. Mặt biển lăn
tăn chút sóng nhẹ, nhấp nhô ….
Là người dân xứ Biển, nàng rất vui khi gặp lại biển ở đây
_ Đi chơi biển mà anh Chữ không thông báo trước, để chuẩn bị
đồ tắm ! Trời ơi ! Thích quá, thích quá. Nếu có đồ tắm, ngâm ḿnh
dưới nước th́ thú vị, biết chừng nào !
Kẻ đi dạo, người đi lượm vỏ ṣ, vỏ ốc …., cùng đuổi bắt những
con dă tràng. Thật vui ! Thời gian trôi qua nhanh quá, mới xuống
chơi một chút, đă thấy đến trưa rồi. Ai cũng kêu đói bụng, mọi người
lên xe và đi ăn …….Một ngày thật vui ……..
Chiều nay thứ bảy, ngày 10 Tháng 5, anh Chữ và các bạn đến
nhà để đón nàng đi Ninh Ḥa. Thời gian này, phong trào Hippy thịnh
hành, người ta bán những cái hoa, gọi là Hoa Hippy. Hoa lớn để dán
vào xe, vào tường …, hoa nhỏ dán vào kính mát hoặc tách, dùng uống
nước v.v….
_ Lộc ơi, đem kính mát ra đây, anh dán Hoa Hippy cho. Lần đầu
tiên, Lộc nghe chàng gọi tên ḿnh, giọng thân mật và đượm cảm t́nh
như vậy. Nàng dạ nhỏ. Vội đem kính mát ra để chàng dán hoa, vào hai
mặt kính. Mỗi bên 3 cái hoa nhỏ xíu, đủ màu, dễ thương lắm ! Nàng
trầm trồ :
_ Anh Chữ dán hoa dễ thương quá. Đẹp lắm ! Chà, khéo tay ghê !
Nghe “ người đẹp “ khen, chàng cười rạng rỡ, sung sướng.
Xong đâu đó, mọi người cùng đến chào Ba Má nàng. Tất cả ra xe
để đi Ninh Ḥa. Chàng lái xe thật cẩn thận, xe chạy êm. Không khí
trên xe lúc này thật vui. Chuẩn bị ngày mai đi chơi Biển, mà sao lại
không vui được chứ ! Xe chạy qua khỏi Đèo Rù Ŕ, qua khỏi làng Lương
Sơn, xa xa làng Ngọc Diêm nằm trên bờ biển. Nơi đây rất đẹp. Phong
cảnh hữu t́nh. Biển ôm lấy đường, đường ôm lấy sườn núi. Cả ba cùng
lượn lượn …cong cong …ṿng ṿng …dưới bầu trời. Mây chiều lăng đăng.
Đẹp ơi là đẹp !
Chủ nhật, ngày 11 Tháng 5 Năm 1969
Hôm nay Chủ nhật, ngày 11 Tháng 5 Năm 1969. Đi chơi biển lần
này, được chuẩn bị trước, chu đáo, nên mọi người tiến hành nhanh gọn
hơn. Lần đi chơi này cũng có 6 người, anh Chữ lái xe, Quốc ( bạn anh
Chữ ) và Thiện. Nữ có Túy Sen, Lộc và Én ( học tṛ ).
Đây là lần thứ hai nàng được đưa đi chơi đến đây. Cũng vẫn
nơi cũ, Băi Biển Ḥn Khói. Sao lần này nàng lại cảm thấy thân quen
đến thế. Gió từ hướng biển thổi vào, mang theo cái hương vị mằn mặn,
đặc thù của Ḥn Khói. Đến từ những ruộng muối trắng xóa ở hai bên
đường, tận cuối chân trời …….Cái cảm giác đặc biệt chỉ ở miền biển,
mà những vùng cao nguyên và đồng bằng khác, không có.
Vùng đất Ninh Ḥa, được thiên nhiên ưu đăi, trù phú thật đó,
cộng với bản tính cần cù, chịu khó của người dân, đâu đâu nàng cũng
thấy cuộc sống thanh b́nh. Ḱa những cánh đồng lúa mênh mông, bát
ngát, những vườn cây ăn trái trù phú, xanh tươi, và những đồi muối
trắng xóa ở đây. Nàng đă thấy tận mắt, những cô gái, những phụ nữ
với những gánh muối kĩu kịt bên đồi muối cao. Họ làm việc cật lực
lắm. Thật thuơng ! Ngồi trên xe, gió thổi mang đến hương vị mặn
chát. Nàng liếm môi, thú vị. Xe đă đến băi biển tự lúc nào.
Đi chơi lần này, chàng c̣n đem theo một cái cassette nhỏ.
Không biết bài hát đến khúc nào, mà nàng chỉ nghe có một câu : “ Yêu
ai, Yêu cả một đời ….., Yêu ai, Yêu cả một đời ……”. Nghe rồi, chỉ
cười thầm, mà không hỏi lại.
Theo chân các bạn, nàng xuống xe, tận hưởng cái nắng ban mai.
Những luồng gió nhẹ từ ngoài khơi thổi vào, thoáng mát, dễ chịu. Mặt
nước biển trong xanh, lăn tăn gợn sóng, nhấp nhô như mặt hồ. Xa xa,
những dăy núi hiện rơ ở cuối chân trời. Bầu trời cao xanh, trong
vắt. Thỉnh thoảng cũng có những đàn chim bay lượn. chúng sà xuống
mặt nước, đớp cá, bắt mồi ….
Đă chuẩn bị sẵn, nên nàng chạy ùa xuống nước, bơi nhanh một
ṿng. Anh Chữ, Thiện và Túy Sen cũng tắm nữa. Chỉ có Én và Quốc
không xuống. Đến khi nắng đă lên cao, mọi người rủ nhau lên băi.
Cùng nhau chơi tṛ chơi, hát ḥ ……
_ Lộc ơi, ḿnh đi chụp h́nh nha. Hai đứa đi dạo men theo lớp
sóng dạt dào, nhấp nhô …..
Lúc này nàng không thấy Quốc đâu cả, th́ ra anh chàng chạy lên
đồi cao. Chắc có “ư đồ “ nên đă chụp được mấy tấm ảnh “ Lộc Chữ “
nhỏ xíu, mà nàng không biết. Măi đến khi sắp làm Lễ Đính Hôn, chàng
mới dám đưa cho coi.
Anh Chữ đưa mọi người đến Lầu Ông Hoàng. Ngày xưa, nơi đây là
Thương Chánh, kiểm soát và cấp giấy phép buôn bán muối. Bây giờ bỏ
hoang. Nhờ ở trên đồi cao, nên nơi đây nh́n được toàn cảnh xung
quanh phía dưới. Gió thổi thật mát. Chúng tôi ăn uống tại đây. C̣n
chụp h́nh nữa. Sau đó mọi người xúm lại, cùng nhau thu dọn rác sạch
sẽ. Anh Chữ đưa đi ăn gỏi cá. Ngon vô cùng.
Một ngày vui thật trọn vẹn …….
Xem Tập 5
Nguyễn Thị Lộc
Ngày 26 tháng 4 năm 2013
|