|

 
  
Lần đầu tiên tôi được gặp Bs Lê Ánh và phu nhân trong một hoàn
cảnh đặc biệt rất vui, khi anh Nguyễn Văn Thành đưa hai vị ghé đón chúng
tôi tối ngày 10 tháng 10 năm 2014. Lúc ấy Trâm Anh và tôi đang làm đầu ở
ngoài khu Phúc Lộc Thọ. Trâm Anh tóc đă chải đẹp, c̣n tôi bỡ ngỡ tŕnh
diện trong ánh flash chụp ảnh và tiếng reo cười, với mái tóc c̣n đang được
"trang trí" các ống cuốn!
Được Bs và phu nhân ân cần thăm hỏi trong buổi chiều tối đầy kịch tính,
ḷng tôi vui rộn ră. Rất nhanh, tôi cảm thấy quư mến Bs và phu nhân:
cô Kim Hoàn.
Lại càng vui hơn khi tối hôm ấy anh chị Thành - Giỏi mời chúng tôi ăn cơm
cùng với gia đ́nh, có con gái Kim Loan và cả cháu ngoại Trinity Quỳnh
Trang và bé Chris Thế Tâm c̣n đang bú mẹ.
Cùng đi ăn tối tại nhà hàng Thành Mỹ :

Bs Lê Ánh, cô Kim Hoàn, Hiền, chị Giỏi, Trâm Anh
Cùng ăn tối tại phở Thanh :

Từ trái qua: cô Hà, cô Kim Hoàn, Hiền và
cô Trần Chu Đức

cô Kim Hoàn, và Hiền
Những lần gặp gỡ tiếp theo : Lễ Ra mắt sách " Nhân Duyên Tiền
Định " và Kỷ niệm 45 ngày Thành Hôn của cô Nguyễn Thị Lộc, Lễ Ra mắt sách
" Từ Ḥn Khói, Tôi Đi..." của Bs Lê Ánh, và những cuộc gặp gỡ bên lề, cho
tôi thêm nhiều dịp tṛ chuyện với Bs và cô Kim Hoàn. Cô trẻ nhiều so với
tuổi, vóc dáng thanh tú, nét mặt tươi vui với đôi mắt sáng, giọng nói dịu
dàng và tấm ḷng rộng mở, khiến tôi càng lúc càng quư mến cô. Tôi cảm nhận
sự tŕu mến của cô Kim Hoàn, cô Hà, cô Trần Chu Đức - đă xem tôi như người
em gái nhỏ. Các cô đă dành nhiều thời gian và tiếng cười, nghe tôi "ba
hoa" kể "chuyện đời tôi". Xin cảm ơn các cô thật nhiều!
Gặp gỡ trước buổi lễ RMS :

Anh
Việt Hải, thầy Lê Văn Ngô, Hiền và Bs Lê Ánh
Ảnh chụp trong buổi lễ RMS của Bs Lê Ánh

Từ trái qua: Thầy cô Trần Chu Đức, cô Lộc, Hiền,
Hồng, Yến, Trâm Anh

Hàng sau: Trâm
Anh, chị Giỏi
Hàng trước: cô
Lộc, Hiền

Trong buổi Lễ Ra mắt sách "Từ Ḥn Khói, Tôi Đi..." của Bs Lê
Ánh tại Santa Ana ngày 12-12-2014, khi tôi nói đôi lời cảm nghĩ và tặng
quà Bs, cô Kim Hoàn đă lên sân khấu đón nhận t́nh cảm của tôi và chụp ảnh
kỷ niệm. Tôi rất cảm động trước tấm thịnh t́nh Bs và cô dành cho tôi.
Nhân đây tôi xin phép Bs và cô cho tôi được trích đăng một phần lá thư tôi
đă hân hạnh gởi đến hai người vào tháng 8-2014 :
"... Thời gian này gia đ́nh em ở Pleiku ( 69-73 ) - Ba em lúc ấy trong
binh chủng Biệt Động Quân, Liên đoàn 2, c̣n em học đệ nhất C trường Cường
Để, Qui Nhơn. Vài lần em về thăm nhà bằng đường bộ, theo Quốc lộ 19, qua
đèo Mang Yang, đèo An Khê... qua nhiều vùng rừng núi lá vàng úa "thơ mộng
lắm"! Sau em mới biết, đấy là những rừng cây tội nghiệp đang rũ chết v́
chiến tranh!
Tết đầu tiên của em ở Pleiku là năm 1969. Như vậy em đă được cùng Bác sĩ
trải qua cái Tết đầu tiên ở phố núi với tiết trời em c̣n nhớ là hơi lạnh
lạnh và mưa bay bay...
Đến giờ đôi khi em vẫn mơ hồ nghe tiếng hát..."Nếu mai không nở, anh
đâu biết xuân về hay chưa?"... Lúc ấy, Pleiku mùa xuân 1969, em nghĩ :
"Mai đă nở rồi, mùa xuân đang ở đây, sao người c̣n hỏi?"... Bác sĩ có nghĩ
vậy không ạ ?
Những năm học Đại học ở Sài G̣n, em về thăm nhà mỗi dịp hè hay Tết đến.
Cuộc chiến ngày càng leo thang... Bài viết của Bác sĩ nhắc những địa danh
Dakto, Tân Cảnh, Lệ Chí, Cù Hanh... những địa danh của một thời hào hùng
và đa đoan... Em nao nao nhớ lại những tháng ngày không b́nh yên nhưng rất
thân thương, đă qua rất lâu mà sao vẫn măi đậm nét trong ḍng kỷ niệm!
Em nhớ... Một đêm giáp Tết, em nghe văng vẳng tiếng khóc... như tiếng
than... lúc gần lúc xa... Sao thê lương quá và mang âm điệu lạ lẫm? Cứ như
tiếng khèn pha tiếng dậm chân bần bật trong buổi nhảy lửa cuối cùng tiễn
đưa ai đấy về miền vô định! Sáng hôm sau, người ta kể đấy là tiếng khóc
của một người đàn bà dân tộc thiểu số nhận xác chồng mà không biết tại sao
!...
Bài viết của Bác sĩ đă dẫn dắt em gặp lại những cảm xúc nửa buồn nửa vui,
như những cơn mưa trái mùa làm tươi lại cánh rừng vàng úa... Những cảm xúc
đă xa ngút ngàn nhưng vẫn luôn sống động... như giờ đây khi em đang viết
lá thư này, ḷng rưng rưng nhớ mùa xuân Pleiku 1969..."...

Trở lại ngày vui 12-10-2014, tôi xin ghi lại bài thơ bạn Mai
Tuyết Hồng đă viết tặng Bs và phu nhân :
Hơn tám mươi năm sống ở đời
Anh đà nhẵn bước được nhiều nơi
Thê hiền tử thảo gia yên ấm
Phúc thịnh danh tài dạ thảnh thơi
Mỗi áng văn hay hoà biển mặn
Từng trang sách mới thổi hồn tươi
Vần thơ thân tặng thay hoa chúc
Thong thả vàng thu vạn sắc ngời.
HẾT
  

Sài G̣n, tháng
10 năm 2014
Nguyễn Thị Phương Hiền
|