HAI CHIỀU
CAO NGUYÊN và ĐỒNG BẰNG
Nguyễn Xuân
Hoàng
(Kính
tặng Quư chị Hà Thị Thu Thủy, Hoàng Thị Lan, Đinh Thị Lan |
PHẦN 2:
(Ninh
Ḥa
- Dục Mỹ)
Mặt trời đă lên cao khỏi mái nhà, c̣n bầu trời mùa này thường
trong xanh như được tắm gội vậy.
Người dân quê tôi kẻ buôn người bán mê say và cặm cụi trong công
việc của mỗi buổi sáng. Những chiếc xe xích lô nhanh nhẩu chở
hàng cũng vừa cập tới bến xe chạy Dục Mỹ. Những chuyến xe lam
Ninh Ḥa - Dục Mỹ tuần tự tới chuyến được chất đầy khách và
hàng hóa gồm hải sản, gà vịt, nem, bánh tráng, rau quả tiếp
tục con đường tải lên Dục Mỹ. Giống như lộ tŕnh Ḥn Khói –
Ninh Ḥa, những gióng gánh và thúng hàng to cồng kềnh cũng
được treo hai bên thùng xe tăng thêm sức nặng làm cho chiếc xe
lam như muốn chơng gọng chạy ́ ạch và chậm chạp băng qua chắn
gát nhíp B́nh Thành.
Xe đều tay ga chạy tới cầu bến Gành, qua đường cua ngặt là đến
chợ Bến Gành thuộc xă Ninh-Xuân. Một số người buôn bán xuống
xe ở chợ này và số c̣n lại đi thẳng lên chợ Dục-Mỹ.
Cầu Bến Gành tháng 7 năm 1972
-
Ảnh: Nguyễn Xuân Hoàng
Xe cộ lưu thông vô cùng nhộn nhịp trên đoạn đường dài khoảng 14
cây số. Xe lam gắng tốc lực vượt qua những ch́ếc xe máy Honda,
xe đạp cùng chiều và những xe nào chạy chậm hơn đang lăn bánh
trên đường. Cùng lúc những chuyến xe đ̣ từ Ban Mê Thuột chạy
xuống ngược chiều căng gió nghe vù vù.
Những con cu cuồm, cu lửa đang đậu thành hàng từng chặng, từng
chặng trên những sợi dây điện dài nằm bên đường trong buổi
sáng nắng dịu.
Rồi xe đến cây số năm, tôi lại nhớ đến nghĩa địa Giếng Bọng, nơi
đây Má tôi đă được chôn cất vào mùa hè đỏ lửa năm 1972.
Trước năm 1975, cây số năm là nơi của chim trời, nhiều nước, đầy
nắng và giàu hoa, và cũng là nơi người lính VNCH di hành thao
dợt thành đoàn dài tít tới quân trường Lam Sơn Dục-Mỹ. Những
người lính can trường có lúc đi, có lúc chạy, tay hiên ngang
cầm súng, trên vai mang nặng chiếc ba-lô, quần áo đẫm ướt mồ
hôi quân trường vào những buổi sáng sớm và chiều tà.
Xe bắt đầu chạy rồ rồ lên triền dốc của đèo Biệt Động Quân Dục Mỹ
rồi xổ dốc xuống con đường cong là khách biết sắp tới cầu
Dục-Mỹ.
Khi thấy cầu Dục Mỹ th́ thị trấn Dục Mỹ đă ở trong tầm mắt. Xe
chỉ chạy thêm một đoạn ngắn nữa là tới chợ Dục-Mỹ. Khách buôn
chuẩn bị xuống hàng.
Cá tôm và rau cải tới chợ Dục-Mỹ thường khoảng 9 giờ sáng mỗi
ngày,
V́ có 3 quân trường Lam Sơn, Pháo Binh và Biệt Động Quân nổi
tiếng nên Dục Mỹ là địa danh vô cùng tấp nập với những chiếc
xe quân đội, xe hàng, xe khách, xe tải, xe ben (be) và xe súc
xuống từ Ban-Mê-Thuột tập trung để nghỉ chân, ăn uống, và
xuống hàng tại đây. Những quán cơm sườn nướng bốc lên thơm
phưng phức, họ chào đón tài xế và khách hàng rất nồng nhiệt.
Di sản của trường Biệt Động Quân Dục Mỹ
Ảnh: Thầy Lê Văn Ngô
Dục Mỹ là
nơi tiêu thụ nhiều mặt hàng sản xuất mạnh nhất gồm có rau quả
và hải sản từ Ḥn Khói, bánh tráng và nem từ Ninh Ḥa, vải vóc
và hàng xén từ Nha Trang, đậu xanh, bí đỏ, dưa hấu, khoai
lang, cà-phê,.v.v… từ Ban Mê Thuột.
Dục Mỹ có
suối nước nóng bốc hơi tỏa lan truyền ra khắp chung quanh và
buông trùm xuống trên bề mặt thiên nhiên núi rừng. Nguồn suối
Dục Mỹ dẫn về đập Bảy Xă, Ninh Xuân tới cầu bến Gành và đổ về
sông Dinh Ninh Ḥa.
Ḍng suối
Dục Mỹ có nước trong veo chảy triền miên suốt năm tháng, và
cung cấp nguồn nước ngọt cho toàn dân quân Dục Mỹ. Ai đă từng
sống ở Dục Mỹ trong thời thơ ấu chắc không bao giờ quên kỷ
niệm là đă từng tắm suối Dục Mỹ, và tôi cũng vậy. Khi xe Lam
tôi vừa cập bến Dục-Mỹ, tôi chạy liền ra con suối nhảy
ùm xuống
tắm bơi lội mát mẻ trong những ngày hè nóng nực và sau đó th́
rửa xe sạch sẽ.
Dưới chân
cầu Dục Mỹ có nhiều tảng đá bàn lớn rất tiện cho mọi người
ngồi giặt giũ, chạy nhảy, tắm gội và ngắm cảnh.
Suối Dục Mỹ
Ảnh: Hà Thị Thu Thủy
V́ là nơi
núi rừng trùng trùng điệp điệp, trời đất thiên nhiên tạo hóa
nên mọi người đi đót, đi mây, đi sóng lá, đi củi, đi
trầm,.v.v... đều đổ về Dục Mỹ làm điểm xuất phát. V́ có sự
hiện diện của người Thượng mà Ninh Ḥa tôi gọi là người Đê
(Rhadé) nên có nhiều rẩy trồng mía và khoai ḿ, xa xa bên
trong làng là vườn xoài, vườn mít, thu đủ, chuối,.v.v....Men
theo con suối hun hút trong rừng là chim chóc đủ loại, nhiều
nhất là chim chóc mào và cu cuồm….đóng góp tài nguyên phong
phú cho Dục Mỹ.
Những
người mua bán ve chai, đồ nhôm, đồ nhựa thường lên xuống Dục
Mỹ hoặc những người lái buôn cũng dồn về đây mua nhôm máy bay,
sắt, thép, đồng, gang, tôn và ống cống chỉ v́ nơi đây c̣n sót
lại nhiều mảnh bom lép, mẻ và đạn dược, ống túc bằng kim loại
đều được thầu hết tất cả. Tôi cũng có chở nhiều chuyến xe nặng
trĩu về đến ga xe lửa Ninh-Ḥa trong nhiều năm sau năm 1975,
từ đây hàng được vận chuyển bằng tàu lửa tải vào Sài-G̣n. C̣n những
tấm tôn tốt được chở ra Hà-Nội.
Tuy cũng
cùng một huyện Ninh-Ḥa nhưng lại là nơi tập họp những cư dân
tứ xứ. Bởi thế, người dân Dục Mỹ có nhiều giọng nói khác nhau,
khác với gọng Ninh Ḥa, khác với giọng miền biển Ḥn
Khói.
Dục Mỹ có
giọng nói riêng đặc biệt và dễ thương vô cùng. Đi
tới đâu tôi cũng
muốn gặp lại người Dục Mỹ yêu mến để nghe cho bằng được giọng
nói thật hay, thật lôi cuốn của họ.
***
DỤC MỸ
Quê tôi Dục Mỹ, Ninh Ḥa, Ḥn Khói.
Biển bạc rừng vàng đất phẳng ph́ nhiêu.
Bao năm thắm thiết thâm t́nh chan chứa.
Lắm cảnh phong ba cũng nhớ lại nguồn.
Dục Mỹ của tôi oai hùng lẫm liệt.
Có suối trong xanh giữ vững t́nh thâm.
Soi đầy ải bóng h́nh nơi đất khách.
Tứ xứ tâm giao nắng quái*
chiều hôm.
Gió sương phủ xuống bên ḍng nước suối.
Ngày quân trường đẹp măi lắm anh ơi.
Đồng quân phục cùng chung băng suối biếc.
Ba-lô trên vai vượt suối băng đèo.
Lính linh lỉnh*
nay phân ly mỗi ngă.
Người ở lại trầm ngâm ḿnh trong nước.
Người ra đi biệt xứ măi ngh́n thu.
Mong trở về tâm khảm chốn xa xưa.
Nh́n ḍng suối chảy trong xanh nước biếc.
Rừng thiêng trầm tiềm kín gió thâm u.
Ḍng nước trong veo tỏa bóng lùm cây.
Tâm hồn chúng tôi phong tư trầm lặng.
* Nắng quái: Ánh nắng vào buổi chiều tà…
* Linh lỉnh: Lỉnh dần, lảng dần ra...
Đọc
PHẦN 3:
(Dục Mỹ - Ban Mê Thuột)
Trí Đức
NGUYỄN
XUÂN HOÀNG
Minnesota,
tháng 6/2012
|