www.ninh-hoa.com



 

Trở về d_bb  ĐHKH

 

Trở về Trang Tác Giả

 

 

Siêu Khoa Học Tôn Giáo - Vũ Trụ Quan

Giáo Sư Trần Cao Tần

 

Lời Giới Thiệu

TẬP MỘT- TẬP HAI

Chân Lư -
Vũ Trụ H́nh Thành

PHẦN BA

Vũ Trụ Ta Bà  1 | 2

PHẦN BỐN

Đường Giác Ngộ

  Kỳ 1    2   |   3

Kỳ  4   |   5 

 

 TẬP BA

ĐẠI THỪA

Ngũ Sắc Vân

 Kỳ 1   2   3 

Kỳ 4    5  6

Kỳ 7   8   9 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Main Menu

 
 

 


SIÊU KHOA HỌC TÔN GIÁO

Đại Thừa
GS Trần Cao Tần
Tiến Sĩ Toán học

Giáo sư Toán Đại học Loras tại Iowa, Hoa Kỳ
 

    

 


KẺ KHÔNG T̀M CHÍNH M̀NH

 

 

AN LẠC VÀ PHIỀN NĂO

 

 

             Một lần khác, Sắc Vân thấy rơ ràng quá khứ, hiện tại, vị lai chỉ là ba tia chớp. Tiếp theo đó hiện ra một cảnh giới hoàn toàn an lạc, tất cả mọi vật trời đất, cây cối, nhà cửa đều là an lạc. Trong sư an lạc trùm khắp, bỗng từ chân trời xa tít, một gợn nổi lên rất nhẹ nhưng trở thành những làn sóng tràn rất nhanh đến ngập thân tâm của Sắc Vân gây ra sự phiền năo kéo dài hàng năm trời.

             Ai có vào cảnh giới hoàn toàn an lạc này rồi bị trở về thế gian phiền năo, sẽ thấy rơ ràng sự khác biệt của cảnh giới an lạc với thế gian phiền năo. Sự an lạc kia trùm khắp vạn pháp, và thân tâm của ḿnh là toàn cả vũ trụ an lạc đó. C̣n thế gian, hỡi ôi, là phiền năo mênh mang. Sự phiền năo không phải do một nguyên nhân nào trong cuộc sống đau khổ, thất vọng, mà là bản chất của vũ trụ và cuộc sống hiện thành cái màng phiền năo che lấp cả tâm trí ḿnh. Có thể nói thế gian này chính là phiền năo. Sự sống chính là phiền năo.

 

             Như thế mới thấy được bằng tự tâm ḿnh PHIỀN NĂO LÀ VÔ MINH CHE LẤP CẢ T̀NH CẢM VÀ LƯ TRÍ. Đến lúc đó mới thấy rơ không có ǵ thật để luyến tiếc rồi quyết tâm tu hành để thật sự chứng ngộ PHÁ BỎ HẾT VÔ MINH PHIỀN NĂO ĐỂ HOÀN TOÀN AN LẠC. Chính do trụ trong sự an lạc mà chư thánh khởi ḷng TỪ BI thưong xót tất cả chúng sanh đang ch́m ngập trong phiền năo nhưng không hay biết. Sắc Vân bắt đầu thấy được từ nơi tâm ḿnh thế gian này là nhà lửa của vô thường và phiền năo, các chúng sanh trong đó vẫn vui vẻ, ham muốn, tranh dành nhau. Ngài QUAN THẾ ÂM TỪ BI THƯƠNG XÓT TẤT CẢ CHÚNG SANH, HIỆN RA 32 ỨNG THÂN ĐẾ NÓI PHÁP CỨU KHỔ CỨU NẠN CHO CHÚNG SANH TRONG ĐAU KHỔ.

 

Khổ đau, sinh tử lẽ vô thường

Thắp sáng trong ḷng một nén hương

Từ bi soi chiếu cùng nhân thế

Toàn thân Phật hiện khắp mười phương. 

 

 

 

TĨNH LỰC

 

 

             Mỗi tối, Sắc Vân đều tụng kinh. Có hai con mèo hàng xóm, vào giờ tụng kinh cứ kêu nhau càng lúc càng to. Tiếp tục như vậy mấy ngày liền. Một tối khi bắt đầu tụng kinh, tiếng mèo bắt đầu kêu, Sắc Vân liền quán rằng 2 mèo kia hăy đi nơi khác trả lại sự im lặng cho buổi tụng kinh. Tiếng mèo kêu liền thưa dần rồi dứt hẳn. Từ đó về sau không c̣n mèo kêu nữa.

 

             Một lần, khi ngồi xuống tụng kinh Bát Nhă, Sắc Vân nghe một mùi hương nồng rất lạ chung quanh. Khi mở quyển kinh, đúng vào phẩm nói rằng, khi tụng kinh các Trời và Tiên đến nghe đi nhiễu quanh. Mùi hương đó là từ thân của các Trời.

 

             Về kinh Pháp Hoa, Sắc Vân có lần tụng và rơi vào định, bỗng thấy phía sau lưng ḿnh một bóng đen ngồi cách khoảng hai thước, vẫy chiếc áo thụng đen phành phạch. Sắc Vân thoạt cảm thấy hơi sợ nhưng biết ngay là ma hiện ra phá quấy. Sắc Vân liền nhớ lại kinh nghiệm của Phật bị ma hiện ra phá quấy, Phật chỉ cần nói, MI LÀ ĐỒ HƯ GIẢ, là ma biến mất. Nên Sắc Vân nhiếp tâm và nói với ma kia, MI LÀ ĐỒ HƯ GIẢ, tức th́ nó biến mất. Cũng về công đức của Pháp Hoa, một lần khi tụng phẩm HIỆN BẢO THÁP, rơi vào định sâu Sắc Vân thấy một cái tháp bằng ngọc bích từ dưới đất từ từ hiên lên.

 

             Sắc Vân bỗng nghĩ rằng đó là THÁP CỦA PHẬT ĐA BẢO, tức th́ mất định và Tháp biến mất. Sắc Vân hiểu  khi vào định sâu tức là SỐNG VỚI TÁNH GIÁC THANH TỊNH, dứt bặt sự suy nghĩ do ngũ uẩn, nên thấy được Tháp Đa Bảo. Nhưng khi NGHĨ về Tháp Đa Bảo, tức là bị ngũ uẩn che lấp lại, nên không c̣n thấy Tháp Đa Bảo nữa. Như trong kinh Pháp Hoa, Phật đă dạy là dù có vô lượng Bồ Tát cùng chung suy luận ngh́ bàn, cũng không thể vào TRI KIẾN PHẬT. V́ suy luận nghĩ bàn chỉ là tác dụng của ngũ uẩn tại thế gian. Cần phải vào định sâu, tiêu lạc cả ngũ uẩn, mới vào được TRI KIẾN PHẬT.

 

             Như câu chuyện của Ngài A Nan, nghe nhớ vô lượng kinh kệ của chư Phật, nhưng tự ḿnh chưa ngộ. Đến khi quyết định phải được KHAI NGỘ, Ngài đă ngồi thiền định suốt một tháng, nhưng vẫn không ngộ. Quá mệt mỏi, Ngài nằm xuống, buông luôn sự mong cầu khai ngộ kia, tức th́ Ngài KHAI NGỘ. Khi ngồi thiền, buông hết các niệm, nhưng c̣n vướng chính cái niệm mong cầu khai ngộ, nên không ngộ được. Đến khi buông luôn cả cái niệm mong cầu đó, ngũ uẩn hoàn toàn tiêu lạc, A NAN KHAI NGỘ và làm vị Tổ thứ hai nối tiếp Ngài Ca Diếp.

 

 


 

 Xem Kỳ 19

      

 

 

 

 

 

GS Trần Cao Tần
Tiến Sĩ Toán học

Pháp-danh: Chánh-Đạt

 

 

  

 

 

www.ninh-hoa.com