Sáng
nay, ngày 11/10/2014 chúng tôi thức dậy thật sớm để chuẩn bị đi
Orange County. Tính anh Chữ thật cẩn thận, đi đâu hay có hẹn với
ai cũng đến sớm. Bao giờ anh cũng nhắc nhở tôi: “ Ḿnh phải chờ
đợi người ta. Đừng để người ta chờ đợi ḿnh. “
Tiết trời buổi sáng sớm thật dễ thương, với chút gió heo may se
sắt lạnh và những tia nắng nhẹ nhàng. Ngồi trên xe, nh́n qua
khung kính trước, ánh mặt trời đỏ rực, từ từ nhô lên sau dăy núi
xanh thẳm tận cuối chân trời ở đằng xa và những tia nắng hồng
cũng đua nhau, nhẹ tách khỏi màn sương mỏng, chiếu xuyên qua
những tàng lá xanh um của hàng cây cao bên đường.
Bây
giờ là mùa Thu, có phải mùa Thu làm cho cảm xúc của con người ta
dễ ḥa quyện vào với vạn vật đất trời? H́nh như ông Trời cũng đă
ch́u ḷng người, chẳng bù với những tuần lễ trước, thời tiết
nóng như bưng! Ngày đầu tiên của mùa thu năm nay là ngày
23/9/2014. Tôi lo lắm cho ngày lễ của chúng tôi và bây giờ ḷng
tôi thật vui, nhẹ nhơm rồi.
Chúng tôi đến nhà hàng Diamond Seafood Palace lúc 9.45 giờ
sáng, ngồi trong xe đậu ngoài parking và chờ đợi v́ nhà hàng mở
cửa lúc 10 giờ. Chúng tôi đem theo những gói quà đă chuẩn bị gói
sẵn từ những ngày trước, banner, b́nh cắm hoa, dây nơ, thật
nhiều hoa hồng và nhiều thứ linh tinh dùng trang trí thêm cho
buổi lễ hôm nay.
Nhà
hàng có hai pḥng tiệc để chọn. Chúng tôi chọn pḥng tiệc nhỏ
sắp vừa 8 bàn, đúng theo số khách mời. Chỉ mời bạn của tôi, một
số bạn thân và người thân trong gia đ́nh. Giờ phút chót, một số
anh chị không đến dự được v́ trường hợp bất khả kháng. Thật t́nh
các anh chị và chúng tôi cũng đều nói với nhau: Lấy làm tiếc
lắm…
Căn
pḥng trông thật ấm cúng, được trang hoàng với những h́nh ảnh
trang nhă và xinh xắn. Ở phía trên sân khấu, anh Ḥa Manager của
nhà hàng đang treo banner, lại trang trí thêm 4 cái nơ màu xanh
biển ở bốn góc nữa. Thật cám ơn anh.
Trong giây lát, xe thầy cô Trần Chu Đức, cựu Hiệu Trưởng trường
Trung học Ninh Ḥa chở theo Phương Hiền, Tuyết Hồng và Kim Tiến,
cựu học sinh ngày xưa. Các em đến từ Việt Nam. Nhân đi công việc
và đă vui vẻ sắp xếp tham dự ngày vui của chúng tôi.
Thật quư hóa quá! Lại được thêm “ Cái Duyên May Mắn " nữa. Cám
ơn các em thật nhiều. Riêng tôi thật xúc động vô cùng. Thời đó
tôi không dạy lớp các em, nay đă 45 năm, vượt cả nửa ṿng quay
của quả đất với hàng ngàn hải lư đại dương để qua đây tham dự
ngày vui này…
Trâm Anh, Kim Loan, Phương Hiền, Tuyết Hồng… Những bàn tay khéo
léo… Cả cô Thu, phu nhân thầy Trần Chu Đức, mọi người cũng xúm
xít bên nhau: Người tỉa hoa…, cắm vào b́nh… Người buộc dây nơ
trang trí… Giọng nói, tiếng cười…, gịn tan, vui vẻ… Những b́nh
hoa hồng được chuyển đến từng bàn.
Những bàn tiệc với những ghế ngồi choàng nơ xanh biển, đi cùng
khăn bàn và khăn ăn màu kem trang nhă, lịch sự. Nay có thêm một
b́nh với hai hoa hồng, màu hồng đậm nhạt, e ấp dưới tàng lá nhỏ
xanh tươi thắm, lại c̣n điểm thêm chút chút hoa li ti màu trắng,
với hai dây nơ màu xanh biển, thướt tha yểu điệu , nho nhỏ xinh
xinh… Ai nh́n cũng thích lắm, cùng tấm tắc ngợi khen: “ Ai mà
cắm những b́nh hoa hồng đẹp và “ có duyên " đến như vậy?
Chị
Thu cũng xúm lại phụ giúp bóc những cánh hoa hồng, để dành cho
các cháu tung lên, chúc mừng ông bà Nội nhân ngày vui hôm nay.
Tôi nói với chị:
_
Chị Thu ơi, trước khi chị bóc những cánh hoa hồng, nhờ chị chọn
cho em 5 đóa hoa hồng đỏ thật đẹp. Để riêng cho em nghe chị ( Sẽ
nói tiếp chuyện này ở phần sau. )
_
Thầy Đức cũng lên tiếng: Phần tôi, để tôi sẽ chụp h́nh và quay
Video nghen.
Các
con trai, con gái và các cháu nội giờ đă đến đông đủ. Gia đ́nh
cháu Phụng Minh cũng vừa mới bay sang đây từ Dallas. Các cháu
nội gái cũng xúng xính trong những chiếc áo dài dễ thương. Nhất
là con bé Minh Ngọc, lăng xăng quấn quit…, chạy tới, chạy lui…
miệng luôn nở nụ cười…
Đây
rồi anh Tiến Thành, Chất và Ái Đào được anh Hùng, cháu của anh
Thành chở đến. Cám ơn anh Hùng nghen, đường xa kẹt xe mà. Nhưng
không sao, Chất và Ái Đào có job, phụ trách phần tiếp tân…
Trong số những cựu học sinh có mặt, chỉ có Lâm Ái Đào là học
sinh lớp tôi hướng dẫn ngày xưa. Thôi th́ cô tṛ sau 45 năm gặp
lại, đủ thứ vấn đề hàn huyên tâm sự…
Thật dễ thương! Trước thời gian tổ chức, Chất thường gọi điện
thoại và nhắc với tôi: “ Chắc chắn em sẽ tham dự ngày vui của
cô… cô có việc ǵ cần giúp… em sẽ làm hết… đừng ngại nghe cô… “
Trong giọng nói bao giờ cũng đượm cái vui chơn chất, thật t́nh!
Lần
lượt các khách mời dồn dập kéo đến, được các em và các con tôi
tiếp đón và đưa thẳng vào bàn.
Nh́n các học sinh vui vẻ, tận t́nh, một cảm giác bâng khuâng
xao xuyến trong ḷng… Nhớ lại thời gian cách đây 45 năm về
trước, những ngày đầu tiên ra dạy ở trường Trung học Ninh Ḥa
năm nào, bóng dáng cô giáo trẻ bước đi trong sân trường buổi
sáng, với những nam sinh đứng sắp dàn hàng hai bên, cùng đếm
một, hai…, một, hai… Và từng cụm, từng cụm… năm ba nữ sinh… (
trong số đó có Phương Hiền, Tuyết Hồng, Chất, Ái Đào…) th́ thầm
…, th́ thầm… to to…, nhỏ nhỏ… miệng cười khúc khích… Nghe Phương
Hiền nói, bây giờ cũng vậy: bây giờ cô Lộc cũng c̣n là đề tài để
các em bàn tán xôn xao… Cám ơn các em học sinh thân yêu đă dành
cho cô một tấm chân t́nh!
Chào Mừng Quan Khách
Trong pḥng tiệc lúc này đă khá đông. Cánh đàn ông hầu hết mặc
bộ Vest và các cháu trai cũng vậy. C̣n quí bà, quí cô, cho đến
các cháu nội gái của tôi, cũng diện áo dài. Trong căn pḥng tiệc
lúc này thật ấm cúng. Những tà áo dài đủ màu đủ sắc đă tô điểm
cho buổi lễ thêm phần trang trọng. Một số khác cũng mặc những áo
đầm hợp thời trang. Trông dễ thương và lịch sự không kém.
Chúng tôi mời các anh chị lần lượt lên sân khấu để chụp h́nh
lưu niệm:

Anh chị Nhiễu và Chữ Lộc

Thầy cô Thu Đức và Chữ Lộc

Anh chị Bs Lê Ánh và Chữ Lộc

Thầy cô Ngô Hà và Chữ Lộc

Anh chị Sơn Bính và Chữ Lộc

Phi Hồng, Kim Loan và Chữ Lộc

Anh Tính, anh Đắc và Chữ Lộc

Bill Lư và Chữ Lộc

Anh chị Châu và Chữ Lộc

Anh chị Thành Giỏi và Chữ Lộc

Anh chị Thành Chất và Chữ Lộc

Trâm Anh, Phương Hiền và Chữ Lộc

Ái Đào, Phương Hiền và Chữ Lộc

Tuyết Hồng, Phương Hiền và Chữ Lộc

Gia đ́nh Hào Tiên và Chữ Lộc
Anh
Lê Phụng Chữ, đại diện gia đ́nh phát biểu cảm nghĩ:
Ư Nghĩa Ngày Kỷ Niệm.

Anh Chữ khai mạc và phát biểu cảm nghĩ
Trước hết anh mời tôi lên. Anh nói: “ Anh trao tặng Em Những Đóa
Hoa Ân T́nh, tượng trưng cho t́nh yêu và ḷng biết ơn của Anh. “
Xin Em hăy đón nhận.
Cầm
những đóa hoa mà ḷng dạt dào xao xuyến. Cảm nhận được niềm hạnh
phúc tuyệt vời!!!
Sau
đó anh nói tiếp. Tôi xin mạn phép trích ra đây:
“
Ngày 16/10/2014 là ngày kỷ niêm 45 năm Thành hôn của chúng ta.
Đă có được hôm nay, xin cám ơn:
_
Cha Mẹ hai bên đă tác hợp cho chúng ta.
_
Anh chị Nhiễu đă cùng với Me lo hoàn tất lễ Thành hôn cho chúng
ta.
_
Những Ân Nhân trước và sau năm 1975 đă giúp đỡ tinh thần, vật
chất để chúng ta có thể đứng vững đến hôm nay.
Bốn
mươi lăm năm là một quăng đường dài, nhưng tuởng chừng như mới
hôm qua như cái ngày đầu tiên chúng ta cùng nói:
Tay bưng dĩa muối chấm gừng,
Gừng cay muối mặn, xin đừng bỏ nhau.
Chúng ta đă có những thời gian êm đềm, hạnh phúc bên nhau. Cho
đến Tháng 4/1975 ập đến, Anh vào trại tù tập trung cải tạo. Em
một tay lo gia đ́nh, chăm sóc dạy dỗ các con c̣n nhỏ dại. Em đă
không buông xuôi trước nghịch cảnh, mà can đảm đứng lên làm tṛn
trách nhiệm của người con, người vợ, người mẹ… Đă thay anh: “
Dạy con đèn sách, thiếp làm phụ thân. “
Sự
hy sinh, ḷng chung thủy của em đă giữ cho gia đ́nh nhỏ bé của
chúng ta có được ngày vui trọn vẹn hôm nay.
Anh
cám ơn Em! Anh cám ơn Em! “
Anh
cám ơn em! Anh cám ơn em! Giọng nói nhẹ nhàng truyền cảm, chân
thật … nhẹ đi vào tâm hồn tôi tự lúc nào! Những giọt nước mắt
hạnh phúc, bấy giờ chỉ chờ chực tuôn trào. Cảm giác nóng hổi
chạm vào hai bên g̣ má đủ cho tôi biết rằng ḿnh đă khóc thực
sự. Tôi đă vội quay mặt vào trong và dùng hai ngón tay quẹt nhẹ
lên má để ngăn gịng lệ. Các khách đến dự cũng không ngăn được
niềm xúc cảm dạt dào.
Ba
mời gia đ́nh Phụng Minh.
Phụng Minh đại diện các em, bày tỏ cảm nghĩ. Những lời nói chân
thật xuất phát tự đáy ḷng khiến không ít quư bác, quư chú, quư
cô… đă xúc động, lại càng xúc động thêm nữa.
Tôi
cũng xin mạn phép trích ra vài đoạn, cảm nghĩ của cháu Phụng
Minh:
“
Con là Phụng Minh, xin được thay mặt gia đ́nh cám ơn các cô,
bác, chú cùng các anh chị và các cháu đă dành thời gian đến
chung vui với gia đ́nh chúng con, nhân dịp mừng lễ kỷ niệm 45
năm Thành hôn của Ba Má chúng con.
Kính thưa Ba Má,
Chúng con xin chúc mừng 45 năm lễ Thành hôn của Ba Má. Chúng
con thật may mắn được sinh ra trong gia đ́nh Ba Má, được Ba Má
tận t́nh chăm sóc và nuôi dưỡng. Ngay cả đến ngày hôm nay, khi
chúng con đă có những gia đ́nh nhỏ và riêng của ḿnh, chúng con
vẫn được Ba Má lo cho cái ăn, cái ở.
Con
có lẽ là người may mắn nhất, v́ nếu không th́ trong lần đi thăm
nuôi Ba ngày đó, con đă bị người ta dẫn đi và không c̣n là con
của Ba Má nữa!
Một
may mắn nữa, là dù đi vượt biên với bao nhiêu sóng gió nguy hiểm
và 4 năm rưỡi ở trại tị nạn, con vẫn có ngày đoàn tụ và trở về
làm con của Ba Má.
Nhưng hôm nay, con lại phải sống xa Ba Má, nên con càng trân
quư t́nh cảm gia đ́nh nhà ḿnh.
Chúng con xin cám ơn Ba Má đă dạy dỗ chúng con nên người.
Chúng con biết Ba Má rất tự hào về những thành công của anh em
chúng con. Dù anh em chúng con sang định cư ở Hoa Kỳ khá trễ so
với các gia đ́nh khác. Nay chúng con đều học hành ra trường, mỗi
người trên mỗi lănh vực, anh em chúng con đều có những thành đạt
trong công việc của ḿnh.
Chúng con rất vui v́ đă không phụ ḷng mong mỏi của Ba Má.
Trong ngày vui hôm nay, chúng con càng tự hào hơn nữa khi Má đă
viết và ấn hành cuốn sách NHÂN DUYÊN TIỀN ĐỊNH, để chúng con
biết nhiều hơn về chuyện t́nh của Ba và Má. V́ đây cũng là lần
đầu tiên chúng con được Ba Má san sẻ những câu chuyện riêng tư
này. Để chúng con ôn lại những kỷ niệm xưa và kể lại với các con
của chúng con.
Happy Anniversary Ba Má! Chúc Mừng Má với cuốn sách NHÂN DUYÊN
TIỀN ĐỊNH và sẽ viết thêm thật nhiều và thật nhiều nữa. “
Phụng Minh vừa dứt lời, Hồng Dung đại diện các em, tặng Ba Mẹ
những đóa hoa cám ơn công ơn Sinh Thành Dưỡng Dục, Mẹ đón nhận.