Cầu Sắt Sông Dinh năm 2000 - Nguyễn Văn Thành
Trang Thơ & Truyện: Thanh Mai                |                 www.ninh-hoa.com



Mai Thái Vân Thanh
Bút hiệu: THANH MAI

  Cựu học sinh trường:
 Nữ Trung học Nha Trang
   



Hiện cư ngụ tại:
Minnesota, Mỹ Quốc


 

 

 

 


          
        Trúng Số           
Thanh Mai

? ˜ { @.

Kỳ 2:

 

Khách vừa ra về th́ Má kêu Vành Khuyên vào nhà và nói:

 

- Con có biết là cậu Năm vừa dẫn người tới coi mắt không hở? Cậu ấy không nói nhưng Má đoán vậy.

 

- Úy trời! Cậu Năm chơi cái tṛ ǵ kỳ vậy? Sao cậu không báo trước để con ăn mặc đàng hoàng một chút? Con mới có bộ đồ xoa xanh mặc vô dịu dàng yểu điệu hết ư.

 

Họa Mi chọc bà chị:

 

- Mặc bộ đồ đó rồi cầm cái khăn thêu đi ra vừa chào khách vừa nhún một cái th́ càng hết ư luôn.

 

Má nói:

 

- Tới bất ngờ th́ mới biết được mặt thật chứ. Người ta thấy con như vậy mà chấp nhận th́ má mới an tâm. Coi bộ chú này nản rồi!

 

- Má ơi con sống như vầy vui quá mà. Má cứ muốn con lấy chồng chi cho khổ vậy?

 

Má nh́n Vành Khuyên, đứa con gái lớn mà lắc đầu không biết nói sao.

 

Vành Khuyên học trong nhà ḍng từ năm 3 tuổi cho đến 17 tuổi, đa phần là ở nội trú, mỗi cuối tuần mới về nhà. Trong trường ḍng nàng được các soeur Pháp dạy tiếng Pháp là ngôn ngữ chính, dạy văn hóa và chơi piano (dương cầm). Đối với nàng, lời ma soeur dạy là khuôn vàng thước ngọc, tất tất noi theo không bao giờ nghi ngờ hay căi lại. Nàng được giáo huấn bằng giáo lư nên tâm hồn rất đạo đức và thuần khiết. Những lá thư nàng viết vô tù thăm ông cậu đă thể hiện những suy nghĩ chuẩn mực và nề nếp do hấp thụ nền giáo dục đó.

 

Nhưng ngược lại, sự giáo dục khép kín của nhà trường và gia đ́nh làm nàng thiếu đi sự nhạy bén trong giao tiếp hoặc tiếp xúc với xă hội nên vài cư xử hoặc đối thoại có vẻ hơi ngây ngô đối với người b́nh thường. Cũng giống như xung quanh ta, một số người học giỏi, suốt ngày cứ ngập đầu với sách vở, nhiều khi ra đời lại “ngố” như người ở hành tinh khác. Họ thường không thành công bằng người tuy đầu óc kém cỏi hơn nhưng lại rất thực tế và thường được mọi người cho là lanh lợi.

 

Sau khi ra khỏi nhà ḍng, Khuyên theo học tại trường Đại học Luật khoa. Nhưng đến năm thứ ba th́ đổi đời, chính quyền mới dẹp đại học Luật khoa mà đổi thành Đại học kinh tế. Học một thời gian thấy ngành kinh tế không phù hợp nên nàng bỏ học về nhà mở lớp dạy kèm piano và sinh ngữ. Nàng vẫn không giao tiếp với xă hội bao nhiêu nên cho đến nay vẫn giữ nguyên cái tính chất tương phản như ngày nào – vừa chính chắn nhưng cũng rất ngây ngô, khờ dại.

 

Tuổi nàng nay đă ba mươi mốt nhưng lại ham vui như một đứa con nít. Có giờ rảnh hoặc một tí cơ hội là tranh thủ chơi ngay, bất kể tṛ chơi của lứa tuổi nào. Chẳng hạn đánh đu, ḷ c̣, u mọi, đánh đáo, nhảy dây, tạc lon, đá dế, năm mười…đều có nàng hăng hái và nhiệt t́nh tham dự. C̣n đối tượng chơi th́ bất kể, mấy đứa cháu, con nít hàng xóm, và ngay cả mấy đứa học tṛ của nàng – vừa dạy xong là cô rủ tṛ chơi ngay.

 

Vành Khuyên là chị lớn, sau nàng c̣n một người em gái đă lập gia đ́nh là Họa Mi. Tất cả đều ở chung trong căn biệt thự nhỏ đó do ông bà Nội của nàng để lại. Khuyên xinh đẹp hơn cô em Họa Mi nhưng cô em qua mặt lập gia đ́nh trước v́ Khuyên đă có lần từ hôn. Nàng đă chủ động dứt khoát cuộc t́nh khi phát hiện và khẳng định đối tượng trong tương lai không thể là người chồng tốt và người cha gương mẫu cho các con ḿnh.

 

{{{

 

Từ sau ngày vỡ mộng, Chí t́m cơ hội đi vượt biên. Anh có nghề sửa máy móc nên các chủ ghe hoặc người tổ chức vượt biên thường móc nối cho đi theo miễn phí. Anh đă tham gia một vài chuyến vượt biển nhưng đều thất bại. Cũng may mà không bị bắt.

 

Sau vài chuyến, anh nản, bỏ ư định vượt biển để tính chuyện ổn định đời sống.

 

Trong thời gian này, vợ Chí từ Na Uy nghe tin anh về đă gởi giấy tờ về yêu cầu anh kư giấy ly hôn. Vậy là từ nay anh đă dứt khoát với nàng cả về tinh thần và pháp lư. Thế cũng xong.

 

Gần đây, Chí thấy ḿnh như đang gậm nhấm một nỗi cô đơn, khắc khoải và…nhung nhớ. Anh mong muốn có được một người bạn đời để chia xẻ những vui buồn và người ấy phải tâm đầu ư hợp với anh, phải có một tấm ḷng, bao dung, và chung thủy. C̣n ai ngoài cô ấy? H́nh ảnh Vành Khuyên lại trở về và tràn ngập trong tâm trí. Tâm trạng của Chí lúc này thật là mâu thuẫn. Một bên là chỗ dựa tinh thần trong một thời gian rất dài với những ấn tượng tốt đă hằn sâu trong tâm trí, mặc dầu đó chỉ là sản phẩm của sự cảm nhận và trí tưởng tượng. Một bên là h́nh ảnh đến với anh qua tai nghe, mắt thấy – h́nh ảnh này mới đầu đă làm đo ván thần tượng của anh và làm cho anh choáng váng. Nhưng lần lần ngày qua ngày, trái tim của anh biện minh và cho rằng đó chỉ là một hiện tượng, chưa chắc đă nói lên được hoặc nói đúng bản chất. Anh muốn cho anh và cho nàng một cơ hội để t́m hiểu kỹ càng hơn. Thế là anh lại rủ chú Nhân tới nhà Vành Khuyên lần nữa.

 

Chú Nhân ngạc nhiên lắm, hỏi:

 

- Cả nửa năm rồi mà vẫn chưa quên được hở mày? Tính kỹ chưa đó?

 

- Tui muốn t́m hiểu kỹ hơn. Chú giúp tui đi mà.

 

Hai chú cháu đến lúc Khuyên đang dạy đàn. Nh́n cô giáo tận t́nh, kiên nhẫn và thân ái chỉ bảo cho cô học tṛ nhỏ, Chí t́m lại được h́nh ảnh người con gái trong mộng của ḿnh. Chờ nàng dạy xong, anh hỏi chuyện:

 

- Cô Khuyên học piano lâu chưa?

 

Giọng nàng thật trong trẻo:

 

- Dạ thưa ông, em học lâu lắm từ hồi c̣n nhỏ lận.

 

- Cô có nhận học tṛ lớn không?

 

- Dạ thưa ông em chỉ dạy học tṛ lớn mà là phái nữ thôi. Phái nam trên mười tuổi em hổng có dạy.

 

- Hồi năy giờ cô dạy mệt quá, cho phép tui mời cô đi uống nước nhen.

 

- Dạ hổng được đâu. Ma soeur của em nói đó hả, nước ở nhà cả đống sao không uống mà đi uống nước ở ngoài. Má la đó.

 

Chi nghe nói mà tức cười cho sự bộc trực một cách ngây ngô của cô nàng. Anh bỗng thấy vui vui nên giả bộ ghẹo:

 

- Sợ má la th́ đi lén?

 

- Càng không được nữa. Ma soeur của em nói đó hả, ai rủ ḿnh đi lén th́ người đó là kẻ gian!

 

Chú Nhân và cả Chí không nín được rũ ra cười. Khuyên ngạc nhiên hỏi ông cậu:

 

- Ủa? bộ không đúng hả?

 

{{{

 

Lần tới thăm thứ ba, Chí lại gặp nàng đang chơi trốn t́m với một đám con nít. Nh́n nàng hồn nhiên reo vui, nụ cười rạng rỡ và đôi mắt bừng sáng trên gương mặt đầy đặn, anh không c̣n cảm giác bàng hoàng thất vọng như lần đầu năm ngoái gặp nàng, mà trái lại, lần này anh thấy thú vị với sự hồn nhiên trẻ thơ thật là trong sáng và ngộ nghĩnh.

 

Ngồi nói chuyện với nàng, lựa dịp anh hỏi:

 

- Cô Khuyên có suy nghĩ ǵ về đối tượng mà cô sẽ lấy làm chồng không? Phải là người như thế nào?

 

Vành Khuyên hồn nhiên nói:

 

- A, em có đến bốn đối tượng mà em thích và muốn lấy làm chồng. Thứ nhất phải giống như “Thằng gù ở nhà thờ Đức Bà”, bởi v́ thằng Gù đó có một trái tim thật rực rỡ, hy sinh và vị tha.

 

- C̣n đối tượng thứ hai?

 

- Đối tượng thứ hai là Quan vân Trường trong Tam Quốc Chí v́ đây là một con người cương trực và trung thành. Khi Gia cát Lượng dặn Quan vân Trường phải đi đại lộ về tiểu lộ, ông ta đă v́ ngay thẳng, quang minh chính đại mà không chịu về tiểu lộ nên bị bỏ mạng.

 

Rồi nàng cười hí hí kể tiếp:

 

- Ông có biết là em đă nằm mơ thấy ḿnh đạp xe đạp từ Sài G̣n qua tận bên Tàu, tới doanh trại của Quan vân Trường không? Khi lính canh chận em lại hỏi cô đi đâu đó, em đă dơng dạc tuyên bố là tui từ Việt Nam qua đây để làm đám cưới với Quan Vân Trường. Bây giờ mấy đứa nhỏ trong nhà cứ kêu em là Quan vân Trường phu nhân không hà.

 

Chí cũng tức cười cho sự ngây thơ vui vẻ của nàng. Anh hỏi tiếp:

 

- C̣n đối tượng thứ ba?

 

- Là Vơ đại Lang. Ông có biết Vơ đại Lang không?

 

- Biết! Vơ Đại Lang trong “Thủy Hử”, chồng của Kim Liên, anh của Vơ Ṭng phải không? Vơ Đại Lang làm nghề bán phở, sao cô lại thích ông ta? V́ thích ăn phở phải không?

 

- Không phải v́ thích ăn phở. Em thích Vơ Đại Lang v́ ông ấy thật thà và hết ḷng yêu vợ.

 

- C̣n đối tượng cuối cùng?

 

- Là các anh chiến sĩ Việt Nam Cộng Ḥa. Ma soeur của em nói là các anh chiến sĩ Việt Nam Cộng Ḥa đă hy sinh thân ḿnh bảo vệ đất nước nên em rất thích mấy ảnh. Hồi xưa em hay mua bong bóng bay màu xanh, viết thơ cảm ơn và hỏi thăm rồi gắn lên đó thả cho nó bay đi, để lỡ mấy ảnh lượm được đọc cho đỡ buồn.

 

Chí cảm động cho tấm ḷng của người con gái trước mặt anh. Nhưng anh giả bộ hỏi:

 

- Vậy chứ lỡ bong bóng không bay tới tay các anh chiến sĩ VNCH mà lại bay tới tay các anh Việt Cộng th́ sao?

 

- Lo vậy nên em có khấn Chúa cho bong bóng bay tới đúng người rồi.

 

Chí thấy vui vui, lắt léo hỏi vặn nàng:

 

- Vậy chứ nếu có một lần 4 đối tượng th́ cô sẽ ưu tiên cho đối tượng nào?

 

Thấy Khuyên thừ mặt suy nghĩ, anh chọc:

 

- Anh chiến sĩ Việt nam Cộng ḥa th́ chắc bị loại trước v́ ảnh dễ hy sinh lắm. Cô mà chọn đối tượng này th́ mau ở góa.

 

Vành Khuyên nói:

 

- Em nghĩ Quan vân Trường chắc cũng bị loại v́ ổng chắc chắn không chịu theo đạo Thiên chúa của em rồi. C̣n Vơ Đại Lang và thằng Gù nhà thờ Đức Bà th́ thằng Gù sẽ được ưu thế hơn v́ đă theo đạo sẵn.

 

Chú Nhân chọc thêm:

 

- Đúng rồi đó cháu. “Củi khô dễ nấu, chồng xấu dễ xài”. Cháu lấy thằng Gù khỏi lo ghen tuông và có nó phục vụ khỏi chê!

 

{{{

 

Lần tới thăm thứ tư, Chí ngỏ lời xin cưới! Ai cũng ngạc nhiên, Má của Khuyên hỏi:

 

- Ủa, sao nhanh vậy? Chú em t́m hiểu kỹ chưa?

 

Chí thẳng thắn:

 

- Dạ thưa, tuổi cháu nay cũng không c̣n nhỏ. Cháu không c̣n thời giờ mà long nhong bồ bịch nữa. Cháu rất mến và thương tính t́nh của em Khuyên.

 

Khuyên hỏi:

 

- Nhưng ông và em đâu có biết nhau bao nhiêu mà đ̣i cưới?

 

- Cô không biết tui nhưng tui biết cô từ lâu lắm rồi. Chú Nhân đă nói nhiều với tui về cô từ chín năm trước ḱa.

 

Khuyên thật thà căi:

 

- Ông biết em nhưng em đâu có biết ông mà dám cưới. Lấy chồng kiểu đó lỡ nhằm người xấu th́ khổ lắm.

 

- Cam đoan là không có khổ đâu, cô cứ thử đi.

 

Thấy Khuyên một mực không chịu, Chí đành xin phép cho anh tới thăm nàng mỗi tuần một lần để có thời gian cho nàng t́m hiểu và biết anh thêm.

 

Sau đó, càng gặp gỡ anh càng thêm yêu nàng. Anh yêu cả cái tính t́nh trẻ con ngây thơ và bao dung cho cái ngờ nghệch nguyên tắc của nàng như lúc nào cũng răm rắp nghe theo lời soeur dạy từ thuở xa xưa. Có lần trời lạnh anh thấy nàng mặc cái áo cụt tay mà co ro, anh hỏi:

 

- Sao em không mặc áo khác cho ấm hơn?

 

- Bữa nay tới lượt em phải mặc bộ đồ này.

 

Hỏi ra th́ ma soeur ngày xưa dạy nàng không được chê bai những ǵ cha mẹ cho ḿnh như quần áo hoặc thức ăn. Cho nên mỗi ngày nàng lấy một bộ quần áo được xếp theo thứ tự từ dưới lên để bộ nào cũng được mặc đều. Nàng nguyên tắc cho đến nỗi rút nhằm bộ đồ cụt tay vào ngày trời lạnh mà vẫn ráng mà chịu đựng.

 

Ngoài cái tính nguyên tắc, cô nàng c̣n có cái ư niệm thật kỳ quặc về chuyện đụng chạm giữa nam và nữ. Có lần anh rủ nàng đi xem phim, cô nàng phán cho một câu:

 

- Ma soeur của em nói đó hả. Thân thể của ḿnh là đền thờ của Chúa Thánh Thần, đừng đi với con trai vô chỗ vắng và chỗ tối, đừng để tụi nó đụng vô thân thể của ḿnh, bị thúi đó.

 

Anh thiếu điều kêu trời, ấy quên, kêu Chúa:

 

- Chúa ơi! Ma soeur ơi! Sao em không đi tu luôn đi mà ra ngoài đời làm chi vậy hở? Cứ Ma Soeur nói, Ma Soeur nói.

 

{{{

 

Mấy tháng trời, Chí tranh thủ mỗi thứ tư cúp điện, Khuyên nghỉ dạy để tới nhà thăm. Nhưng t́nh cảm của nàng dành cho anh vẫn không tiến triển chi mấy v́ nàng luôn từ chối đi chơi riêng với anh. Nhưng đùng một cái, mùa đông năm đó, Vành Khuyên bị cúm bao tử nặng phải vào nhà thương. Nàng rất xanh xao, gầy yếu, ăn vào là ói ra ngay, và bị sốt cao. Chí xin phép được thay phiên với mẹ nàng vào nhà thương chăm sóc. Mỗi ngày, sau khi làm việc xong là anh vội về nhà nấu cháo cho nàng rồi đạp xe lọc cọc đi nuôi bệnh. Anh không nề hà cực khổ, dơ bẩn, hôi hám mà tận tụy nâng đỡ, và săn sóc cho Khuyên nên nàng cảm động lắm. Mẹ của Khuyên cũng nhận xét về Chí và nói với nàng:

 

- Má thấy cậu Chí này rất có t́nh với con và là một người đàng hoàng, chịu thương, chịu khó. Cậu ấy không ngại lúc con bị bệnh hoạn xấu xí và dơ dáy, lại không ngại gia đ́nh ḿnh giờ nghèo khổ.

 

Khuyên cũng thấy vậy! Chí đúng là một mẫu người đàn ông đạo đức, đàng hoàng và quan trọng là có một tấm ḷng sâu nặng với nàng. Tính t́nh anh rất chân chất, thật thà, và nhiều khi giản dị một cách dễ thương.

 

Vấn đề là anh với nàng không cùng chung một đạo. Khuyên cho rằng hai vợ chồng mà khác tôn giáo, không cùng một niềm tin th́ khó mà đồng cảm với nhau để cùng vượt sóng gió ba đào hoặc hướng dẫn con cái sau này. Nhưng Chí rất yêu nàng, anh không ngại theo đạo của nàng và đi học giáo lư.

 

Ba của Khuyên hỏi:

 

- Tôi nghe nói vợ cũ của anh đă ra nước ngoài và có gia đ́nh, vậy th́ về mặt luật pháp đă ly hôn chưa?

 

- Dạ đă dứt khoát và có giấy tờ chấp nhận ly hôn rồi. Cháu sẽ đem tŕnh cho hai Bác và gia đ́nh xem.

 

Má nói:

 

- Con Khuyên của tôi hồi giờ không biết và không bao giờ nấu ăn, tôi muốn cho cậu biết trước.

 

Anh cam đoan:

 

- Dạ cháu không lo về chuyện đó. Nếu cháu muốn t́m một người nấu nướng giỏi th́ ở đâu cũng có. C̣n hồng nhan tri kỷ th́ chỉ có một, đó là em Khuyên. Cháu cam đoan sẽ lo cho em với hết sức của ḿnh. Em Khuyên không biết hoặc không thích nấu nướng, cháu sẽ làm hết. Bác đừng lo.

 

- Em nó tính t́nh c̣n con nít ham vui lắm.

 

- Dạ không sao. Cháu nghĩ cô ấy có một thế giới riêng và cháu tôn trọng thế giới ấy.

 

Khi yêu, người ta thường để lư trí ở dưới trái tim. Vấn đề là khi nào th́ lư trí bị trái tim đè nghẹt thở sẽ vùng dậy đây?

 

{{{

 

Chí xin phép chở Khuyên về quê ra mắt các chị của anh. Anh là con trai út nhưng lại là con trai đích tôn trong ḍng họ. Các bà chị của anh đều lớn tuổi và con cái của họ lớn có nhỏ có đủ cả. Thấy cậu Út chở người yêu về từ đầu làng, một đứa chạy về thông báo và xe vừa ngừng trước cổng cả đám nhóc xúm lại xuưt xoa chào hỏi mợ tương lai ngay. Vành Khuyên thấy trẻ con là ḥa đồng vui vẻ nói cười với chúng nên bọn trẻ thích lắm.

 

Vài phút sau, chị Hai và chị Sáu từ nhà dưới đi lên, hỏi Chí:

 

- Nghe nói cậu Út có chở con nhỏ về hả? Nó đâu rồi?

 

Chí nh́n quanh quất:

 

- Ủa, nó mới đứng đây với đám nhỏ mà giờ đâu mất hết rồi vậy cà?

 

Chị Sáu chỉ tay vào bụi dâm bụt ở góc sân:

 

- Phải con nhỏ đang chỏng khu trong bụi dâm bụt kia không?

 

Chí nh́n kỹ và xác nhận:

 

- Phải nó rồi đó chị. Chắc đang chơi năm mười với tụi nhỏ.

 

Chị Hai kêu lên:

 

- Trời ơi! Tôi lạy cậu. Cậu mà cưới cái con nhỏ c̣n non choẹt đó th́ có nước đem về mà hầu thôi. Con nít con nôi không hợp với cậu đâu.

 

Chí căi:

 

- Úy, nó không phải con nít con nôi đâu. Ngó vậy chứ nó trên ba chục rồi đó chị. Chỉ có cái tính ham chơi với trẻ con một chút thôi.

 

Chị Hai:

 

- Th́ tùy cậu. Chị nghĩ là nay cậu cũng biết suy xét và biết chọn người bạn trăm năm rồi. Khôn nhờ dại chịu.

 

- Cám ơn chị Hai. Em cũng tin lần này ḿnh chọn đúng. À, em cũng muốn cho các anh chị biết là em sẽ theo đạo Thiên chúa để cưới em Khuyên. Nhưng về nhà ḿnh em vẫn thờ cúng ông bà cha mẹ.

 

Cũng may các chị của anh ở thôn quê nhưng không cố chấp và bảo thủ nên vấn đề anh sẽ theo đạo Thiên Chúa họ cũng không có ư kiến ǵ. Họ chỉ cần anh biết thờ cúng ông bà tổ tiên.

 

{{{

 

 

 

(Xem tiếp kỳ 3)

? ˜ { @.

Mai Thái Vân Thanh

q Thanh Mai q
 

 

 

Trang Thơ & Truyện: Thanh Mai                |                 www.ninh-hoa.com