Bên này nửa ṿng trái đất, dù đă biết từ
Chiều thứ Tư (29/6) đang trên đường ra nhà ga xe lửa đón con, các anh
chị bạn đă báo cho tôi một tin buồn: Anh Đỗ Xuân Hùng đă mất. Tôi thật
sự bàng hoàng không tin đó là sự thật.
Chỉ mới cách đây hai tuần, nhân dịp qua thăm người quen và dự buổi dạ
tiệc ra mắt Tân Ban chấp hành Hội Nha Trang-Khánh Ḥa ở thành phố
Orlando, Florida, tôi được gặp anh Hùng. Ngay tại buổi tiệc, anh Hùng
đă chụp rất nhiều h́nh ảnh cho quan khách, và các bạn bè thân quen.
Trông anh thật khoẻ mạnh, hồng hào với mái tóc một màu muối. Ấn tượng
đầu tiên của tôi về anh là sự sốt sắng, vui vẻ, ḥa nhă với mọi người.
Có lẽ phải ôn lại quăng thời gian cuối năm 2008, tôi đă đọc được những
ḍng chữ Phân Ưu với anh Đỗ Xuân Hùng trên tờ Tạp chí Nguồn in tại
tiệm của tôi. Lúc đó tôi mới biết chị
Ái Khanh (người bạn đời của anh) đă
mất và biết thêm chị là em họ của Chú Phước-cựu Hội trưởng Quốc Học
Đồng Khánh Bắc Cali. Cô Chú Phước là khách hàng lâu năm của tiệm tôi.
Những truyện ngắn của chị Ái Khanh đă được đăng trên báo Nguồn và rải
rác trên mạng mà tôi đă từng đọc. Sau này khi tham gia trang mạng Ninh
Ḥa, đọc qua những bài viết về chị Ái Khanh ở phần Tưởng Niệm, tôi mới
hiểu sự ra đi của chị là nỗi mất mát lớn không chỉ riêng cho gia đ́nh,
bạn bè thân quen, xa gần mà c̣n là của các thành viên trang mạng Ninh
Ḥa nữa, dù có rất nhiều người chưa một lần gặp chị.
Năm ngày sau buổi dạ tiệc, dùng xong bữa cơm trưa ngon miệng tại nhà
hàng Vinh do anh Hùng khoản đăi, đích thân anh Hùng c̣n chở nhóm chúng
tôi đi xem ngôi nhà có trồng hoa phượng, và đến thăm người bạn của
anh. Qua buổi gặp gỡ và nói chuyện với anh Hùng, tôi mới biết anh là
cựu quân nhân thuộc Sư đoàn 23 Bộ Binh ở Ban Mê Thuột, anh rời Việt
Nam và đến Mỹ năm 1975. Bất ngờ hơn nữa là người D́ ruột của anh
là D́ Lư Trần Lư đă làm chủ một khách sạn nhỏ tại thị xă này thuở đó,
cũng là bạn của Mẹ tôi.
Trước ngày rời Florida, tôi có gọi điện thoại chào anh Hùng, anh có
hứa khi nào qua San Jose thăm cô chú Phước và bạn bè, anh sẽ báo tin
để gặp vợ chồng tôi.
Hôm nay nhận tin anh mất, tôi có ngờ đâu rằng lần đầu tiên và cũng là
lần cuối cùng tôi gặp anh. Bảy mươi năm sống trên cơi tạm, mất đi
người bạn đời yêu quư ở tuổi 62, những tưởng anh sẽ sống đến trăm tuổi
với các con các cháu và làm tất cả những ǵ có thể để vui cùng bạn bè
ở tuổi già. Tiếc thay anh đă ra đi, một chuyến đi thật xa và không
bao giờ có ngày trở lại. Dẫu rằng chuyến đi của anh Hùng thật nhẹ
nhàng, không đau đớn, không phiền luỵ đến ai nhưng quá đột ngột, anh
đă để lại sự thương tiếc cho các con cháu, họ hàng và bạn bè. Hội
Đồng hương Huế ở Florida từ nay đă mất đi một người bạn chân t́nh, đă
sinh hoạt với hội từ lâu.
Vĩnh biệt anh, người bạn lớn của tôi. Nguyện cầu linh hồn anh Đỗ Xuân
Hùng sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa.
“Nguyệt đă mất” tôi vẫn cảm thấy bàng hoàng.