|
||||||
|
NỖI NHỚ
Nỗi nhớ em cứ đeo đẳng rất lâu Hay tại v́ anh không thể nào quên được Dù cuộc sống cứ bôn ba xuôi ngược Tuổi mộng mơ không thể phai nḥa * Em rất gần, mà cũng rất xa Bởi khoảng cách không chỉ là khoảng cách Đă nhiều lần em hờn em trách Anh vô t́nh, nên vẫn cứ nhớ thương * Anh và em hai ngă con đường Nhưng nỗi nhớ th́ nghiêng về một hướng Bởi cách xa nên anh thường mơ tưởng Em chuỗi ngày…quá khứ cứ đầy vơi * Ta bây giờ đă quá nữa cuộc đời Mà nỗi nhớ cứ dài theo không dứt Ở phía không anh, chắc em hạnh phúc Tuổi thơ ḿnh, anh xin hóa vầng trăng
Vơ Hoàng Nam
|
|||||
|