TRẦN MINH HIỀN
 


 

  TẾT ĐOAN NGỌ

  Những Điều Lư Thú Về Các Tổng Thống PHÁP

 Phần 1   |  Phần 2  |  Phần 3

  THUYẾT DUNG H̉A

 Phần 1      |      Phần 2

Phần 3       |     Phần 4 


 
Những Điều Lư Thú Về Các Tổng Thống HOA KỲ

 Phần 1     |    Phần 2 

Phần 3      |    Phần 4 

  Những Điều Lư Thú Về
      GIÁNG SINH
 

 

****
 

Mục Lục Biên Khảo/Sưu Tầm  

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

www.ninh-hoa.com

 


 

Quelqu´un m´a dit - Carla Bruni ( đệ nhất phu nhân Pháp hiện tại của TT Sarkozy) 

http://www.youtube.com/watch?v=5W8SrhLVl5U



 

 

PHẦN 3: (Tiếp PHẦN 2) 


 
23 Nicolas Sarkozy
(1955– ) 16 tháng 5 năm 2007 đương kiêm TT.


Ngày 6 tháng 5 năm 2007, Sarkozy đắc cử tổng thống sau khi đánh bại đối thủ thuộc Đảng Xă hội, Ségolène Royal, trong cuộc tổng tuyển cử năm 2007. Sarkozy giành được 53,4% trong khi đối thủ của ông chỉ nhận được 46,6% phiếu bầu. Số cử tri đi bầu đạt 85,5 %, mức cao nhất kể từ năm 1981 cho tới nay.

Trước đó, ông là lănh tụ đảng UMP (Union pour un Mouvement Populaire) hữu khuynh.


Sarkozy nổi tiếng với lập trường bảo thủ trong các vấn đề luật pháp và trật tự, cùng khát vọng xây dựng một mô h́nh kinh tế mới cho nước Pháp cũng như khuyến khích một nền kinh tế tự do theo cung cách của Anh và Mỹ. Ông giữ chức Bộ trưởng Nội vụ cho đến ngày 26 tháng 3 năm 2007.


Nicolas Sarkozy là con trai của một di dân Hungary, Pál Sárközy de Nagy-Bócsa, và mẹ, Andrée Mallah, mang hai ḍng máu Pháp và Do Thái.


Pál Sárközy sinh năm 1928 trong một gia đ́nh quư tộc Hungary cấp thấp, sở hữu đất đai và một lâu đài nhỏ ở làng Alattyán, gần Szolnok, 92 km (57ml) phía đông Budapest. Cha và ông của Pál Sárközy từng giữ những chức vụ dân cử tại thị trấn Szolnok. Mặc dù gia đ́nh chấp nhận đức tin Kháng Cách, mẹ của Pál Sárközy, Katalin Tóth de Csáford, đến từ một gia đ́nh quư tộc Công giáo.

Năm 1944, khi Hồng Quân tiến vào Hungary, gia đ́nh Sárközy di cư sang Đức. Họ trở lại Hungary năm 1945, nhưng toàn bộ gia sản đă bị tịch thu. Cha của Pál Sárközy qua đời và mẹ ông, v́ sợ con trai bị sung quân và gởi đến Siberi nên giục ông rời bỏ quê hương. Pál Sárközy đến Áo, Đức rồi gia nhập đội quân Lê Dương Pháp. Năm 1948, ông trở lại đời sống dân sự và đến sinh sống tại Marseille nhưng vẫn không được nhập quốc tịch Pháp măi cho đến thập niên 1970. Paul Sarkozy đến Paris, và nhờ có năng khiếu về nghệ thuật, ông tiến vào ngành quảng cáo. Tại đây, năm 1949, ông gặp Andrée Mallah, mẹ của Nicolas Sarkozy.


Andrée Mallah, khi ấy là sinh viên luật, con gái của Benedict Mallah, một bác sĩ danh tiếng và giàu có gốc Do Thái. Benedict Mallah sinh tại Thessaloniki, Hi Lạp, di cư sang Tây Ban Nha rồi đến Pháp.


Paul Sarkozy và Andrée Mallah sống tại Quận 17, Paris, họ có ba con trai: Guillaume, sinh năm 1951, chủ doanh nghiệp dệt may; Nicolas, sinh năm 1955; và François sinh năm 1957, giám đốc một công ty tư vấn y tế. Năm 1959, Paul Sarkozy bỏ vợ và con để sống với người vợ kế và có thêm hai con.

Dù sở hữu một công ty quảng cáo và trở nên giàu có, cha của Sarkozy từ chối chu cấp cho vợ cũ và các con. Gia đ́nh của Sarkozy phải sống nhờ trong một căn nhà của ông ngoại, Benedict Mallah, tại Quận 17. Về sau họ dời đến Neuilly-sur-Seine, một trong những khu dân cư giàu có nhất ở vùng Île-de-France, kế cận Quận 17 ở ngoại ô Paris. Theo Sarkozy, chính ông ngoại là người có ảnh hưởng lớn trên ông. Ông ngoại của Sarkozy, một người Do Thái theo Công giáo, đă giáo dưỡng Sarkozy trong đức tin Công giáo. Gần đây Sarkozy cho biết một trong những thần tượng của ông là Giáo hoàng John Paul II.


Theo lời kể của Sarkozy, việc người cha bỏ rơi mẹ con ông đă tác động mạnh đến sự h́nh thành tính cách của ông. Từ thời niên thiếu, Sarkozy cảm thấy tự ti trong giao tiếp với bạn học thuộc các gia đ́nh giàu có . Cậu luôn chịu đựng cảm giác bất an (chiều cao của Sarkozy chỉ có 165 cm, tức 5 feet 5 inches, có lẽ do sống trong thiếu thốn, tương đối thấp so với tiêu chuẩn của Quận 17 và khu dân cư Neuilly), và luôn mang trong ḿnh nỗi oán hận đối với bố. “Điều đă h́nh thành tính cách của tôi ngày nay là những sự khổ nhục mà tôi đă phải chịu đựng từ thời niên thiếu”, tự thuật của Sarkozy.

Sarkozy vào Lycée Chaptal, một trường trung học công lập ở Quận 8, và thi rớt lớp 6. Gia đ́nh gởi cậu đến Cours Saint-Louis de Monceau, một trường trung học tư thục Công giáo tại Quận 17, ở đây học lực của cậu là trung b́nh, dù vậy Sarkozy cũng đậu bằng tú tài năm 1973. Sarkozy theo học luật và nhận bằng cao học luật doanh nghiệp tại Đại học Paris X Nanterre. Đây cũng là nơi khởi phát phong trào sinh viên Tháng Năm '68 và tiếp tục là thành lũy cho các tổ chức sinh viên cánh tả. Mặc dù vẫn được xem là một sinh viên trầm lặng, Sarkozy gia nhập và hoạt động tích cực cho tổ chức sinh viên cánh hữu. Sau khi tốt nghiệp, Sarkozy theo học tại Institut d'Études Politiques de Paris (1979-1981), nhưng không qua nổi kỳ thi tốt nghiệp v́ trượt môn Anh văn. Sau khi vượt qua kỳ sát hạch của đoàn luật sư, Sarkozy trở thành luật sư chuyên ngành luật doanh nghiệp và luật gia đ́nh. Về sau, ông đă sử dụng những kỹ năng này khi tiến hành thủ tục li dị với người vợ đầu, cũng như khi giúp mẹ ông trong thủ tục tố tụng buộc cha ông phải trả tiền chu cấp.
Sarkozy công bố trước Hội đồng Hiến pháp số tài sản của ông trị giá hai triệu euro, hầu hết là tiền bảo hiểm. Ông nhận 101 000 euro mỗi năm là khoản lương dành cho Tổng thống Pháp.

Ngày 23 tháng 9 năm 1982, Sarkozy kết hôn với Marie-Dominique Culioli, con gái của một dược sĩ đến từ Vico (một ngôi làng ở phía bắc Ajaccio, Corsica). Họ có hai con trai, Pierre (sinh năm 1985) và Jean (1987). Người làm chứng cho cuộc hôn nhân của Sarkozy là một chính trị gia cánh hữu nổi tiếng Charles Pasqua, về sau trở thành một nhà chính trị đối lập. Đến năm 1996, Sarkozy mới chính thức ly hôn với Culioli, dù hai người đă sống ly thân từ vài năm trước.


Khi đang là thị trưởng Neuilly, Sarkozy gặp Cécilia Ciganer-Albeniz (cháu gái nhà soạn nhạc Isaac Albéniz, và là con gái của một thương gia gốc Nga), khi ông đứng chủ hôn cho cô và chồng, Jacques Martin, một người dẫn chương tŕnh truyền h́nh nổi tiếng. Cécilia trước đó là người mẫu thời trang và là nhân viên quan hệ công chúng. Năm 1988, Cécilia Ciganer-Albeniz bỏ chồng để đến với Sarkozy, và ly dị Martin một năm sau đó. Tháng 10 năm 1996, Sarkozy kết hôn với Cécilia. Hai người có một con trai, Louis, sinh ngày 23 tháng 4 năm 1997.


Từ năm 2002 đến 2005, hai người thường xuyên xuất hiện trước công chúng, Cécilia hoạt động trong cương vị phụ tá chính cho chồng. Tuy nhiên, ngày 25 tháng 5 năm 2005, nhật báo Thụy Sĩ Le Matin chạy tin Cécilia đă bỏ Sarkozy để đến với một người Maroc gốc Pháp, Richard Attias, giám đốc điều hành công ty quảng cáo và truyền thông Publicis tại New York. Sarkozy kiện tờ báo, nhưng trong thời gian này, có tin ông cũng đang quan hệ với một nhà báo nữ, Anne Fulda, đang làm việc cho tờ Le Figaro.


Tháng 1 năm 2006, Sarkozy t́m cách ḥa giải với Cécilia. Đầu năm 2006, ông cho báo chí biết đă chào đón Cécilia trở về từ Mỹ, mặc dù không ai biết chính xác tiến tŕnh ḥa giải diễn ra như thế nào.


Ngày 18 tháng 10 năm 2007, văn pḥng tổng thống thông báo Nicolas Sarkozy và Cécilia Ciganer-Albeniz đă ly hôn do sự đồng thuận từ hai phía (divorce par consentement mutuel) từ ngày 15 tháng 10. Cũng nên biết rằng Ciganer-Albeniz không thể đệ đơn ra ṭa xin ly dị, v́ cớ quyền đặc miễn tài phán dành cho tổng thống.


Sau hai tháng ly hôn, cuối cùng Tổng thống Pháp Nicolas Sarkozy đă t́m được một t́nh yêu mới - Carla Bruni, một siêu mẫu người Pháp lai Ư. Ông đă đưa bạn gái đến Ai Cập để nghỉ lễ Giáng sinh. Hai người cưới nhau vào ngày 2 tháng 2 năm 2008].

Những người thuộc cánh hữu và cánh tả đều nh́n nhận Sarkozy là một chính khách lăo luyện và một diễn giả gây nhiều ấn tượng . Những người ủng hộ tập chú vào sức thu hút cá nhân, sáng kiến chính trị và ước muốn “làm một cú đột phá ngoạn mục” của ông; trong khi những người chống đối cho rằng Sarkozy đang tách rời khỏi những nguyên tắc kinh tế và xă hội của nước Pháp để theo đuổi những cải cách kinh tế kiểu Mỹ. Đại thể, trong mắt mọi người Sarkozy là người đứng đầu trong số những chính trị gia thân Mỹ.

Từ tháng 11 năm 2004, Sarkozy trở thành chủ tịch UMP, đảng chính trị cánh hữu chính yếu tại Pháp, được bổ nhiệm vào chức Bộ trưởng Nội vụ trong chính phủ Dominique de Villepin, trở thành nhân vật thứ ba trong nấc thang quyền lực ở Pháp, chỉ sau Tổng thống và Thủ tướng. Trong các chức trách của ông có việc thực thi luật pháp, điều phối giữa chính phủ trung ương và chính quyền các địa phương, cũng như chịu trách nhiệm về các vấn đề tôn giáo. Trước đó, Sarkozy là nghị sĩ quốc hội trước khi từ nhiệm để nhận chức bộ trưởng. Ông cũng từng đảm trách chức vụ Bộ trưởng Tài chính.
Sarkozy khởi đầu sự nghiệp chính trị từ lúc 22 tuổi khi trở thành nghị viên hội đồng thành phố Neuilly-sur-Seine, một khu ngoại ô giàu có và biệt lập ở phía tây Paris, rồi đắc cử thị trưởng sau khi thị trưởng đương nhiệm Achille Peretti qua đời. Lúc ấy, Sarkozy là thị trưởng trẻ tuổi nhất nước Pháp, đứng đầu một thị trấn hơn 50.000 cư dân. Sau khi phục vụ ở cương vị thị trưởng từ năm 1983 đến 2002, Sarkozy đắc cử vào Quốc hội.


Năm 1993, Sarkozy trở thành tâm điểm của các bản tin trong nước khi đích thân đàm phán với một người mang bom bắt giữ các em học sinh mẫu giáo làm con tin tại Neuilly. Hung thủ bị giết chết sau hai ngày thương thuyết khi nhóm RAID bí mật tiến vào trường học lúc hung thủ đang nghỉ ngơi.


Từ năm 1993 đến 1995, Sarkozy là bộ trưởng ngân sách và phát ngôn nhân cho chính phủ của Thủ tướng Édouard Balladur. Suốt trong thời kỳ đầu của sự nghiệp chính trị, Sarkozy được xem là chính trị gia được Jacqué Chirac đỡ đầu. Trong nhiệm kỳ bộ trưởng ngân sách, Sarkozy đă làm gia tăng nợ quốc gia lên đến mức cao hơn bất cứ bộ trưởng ngân sách nào khác ngoại trừ người tiền nhiệm của ông, đến 200 tỉ euro (năm tài chính 1994-1996). Thâm hụt ngân sách bằng 6% GDP, trong khi theo Hiệp ước Maastricht, mức thâm hụt ngân sách của Pháp không được vượt quá 3% GDP.


Dù vậy, đến năm 1995, Sarkozy bỏ Chirac và quay sang ủng hộ Balladur trong cuộc chạy đua cho chức tổng thống. Sau khi Chirac đắc cử, Sarkozy mất chức bộ trưởng ngân sách và thấy ḿnh đứng bên ngoài hệ thống quyền lực. Người ta tin rằng Chirac xem việc Sarkozy về phe Balladur là một sự phản bội. Từ đó, hai người luôn tỏ ra gớm ghiếc lẫn nhau.


Đến năm 1997, khi cánh hữu thất bị trong cuộc bầu cử quốc hội, Sarkozy quay trở lại và trở thành nhân vật số hai của RPR. Khi lănh tụ đảng, Philippe Séguin, từ nhiệm năm 1999 Sarkozy nắm giữ vị trí lănh đạo. Nhưng đảng của ông rơi vào t́nh trạng thảm hại nhất khi chỉ chiếm được 12,7% số phiếu bầu trong cuộc tuyển cử Nghị viện châu Âu năm 1999, thua cả đảng đối lập Tập hợp v́ nước Pháp của Charles Pasqua, Sarkozy mất chức lănh đạo đảng.


Tuy vậy, sau khi tái đắc cử tổng thống năm 2002, Chirac bổ nhiệm Sarkozy làm Bộ trưởng Nội vụ trong nội các Jean-Pierre Raffarin, bất kể những bất đồng giữa hai người. Sau bài diễn văn quan trọng của Chirac đọc ngày 14 tháng 7 về an toàn giao thông, Sarkozy đẩy mạnh nỗ lực thông qua luật cho phép chính phủ mua một số lượng lớn máy ghi h́nh tốc độ, cùng lúc phát động chiến dịch cảnh báo người dân về những nguy cơ trong giao thông.


Sau đợt cải tổ chính phủ ngày 31 tháng 3 năm 2004, Sarkozy được giao đảm trách Bộ Tài chính. Căng thẳng gia tăng giữa Sarkozy và Chirac cũng như trong nội bộ UMP, khi Sarkozy tiếp tục nuôi tham vọng trở thành lănh tụ đảng một khi khả năng Alain Juppé từ chức trở nên rơ ràng. Sự căng thẳng này càng trở nên rơ rệt khi Sarkozy không che giấu ư định ra tranh cử tổng thống trong năm 2007. Xuất hiện trên kênh truyền h́nh France 2, khi được hỏi có nghĩ đến kỳ bầu cử tổng thống mỗi khi cạo râu vào buổi sáng không, câu trả lời của Sarkozy là, “không chỉ lúc cạo râu”.


Tháng 11 năm 2004, sau khi chiếm 85% phiếu bầu Sarkozy trở thành lănh tụ đảng. Theo một thỏa thuận với Chirac, Sarkozy từ nhiệm bộ trưởng. Sự thăng tiến của Sarkozy đánh dấu t́nh trạng phân hóa trong UMP với một nhóm theo Sarkozy, một nhóm khác theo Brice Hortefeux, c̣n nhóm thứ ba trung thành với Chirac th́ ủng hộ Jean-Louis Debré.


Tháng 1 năm 2005, Sarkozy được Tổng thống Chirac trao tặng huân chương Chevalier de la Legion d'honneur, đến tháng 3 ông tái đắc cử vào Quốc hội (theo Hiến pháp, Sarkozy phải từ chức nghị sĩ khi nhận chức bộ trưởng trong năm 2002).

Tổng thống làm lâu nhất là François Mitterrand tại vị 5109 ngày, làm ít nhất là Jean Casimir-Perier chỉ làm vỏn vẹn 203 ngày. 


TT trẻ nhất khi nhậm chức là Louis-Napoléon Bonaparte khi nhậm chức chỉ mới 40 tuổi, già nhất là Adolphe Thiers 74 tuổi và Paul Doumer cũng 74 tuổi . 
Trước đây nhiệm kỳ TT Pháp là 7 năm nhưng thay đổi từ năm 2002 được rút ngắn xuống c̣n 5 năm . 
Bầu cử TT Pháp được chia làm 2 ṿng .Ṿng 1 ngày 22 tháng 4 và ṿng 2 ngày 6 tháng 5 cho 2 ứng cử viên đạt số phiếu cao nhất . Mitterrand 1981 và Chirac 1995 về nh́ ở ṿng đầu nhưng đă thắng chung cuộc . 
Có tổng cộng 900 người làm việc tại Phủ Tổng Thống .
Tổng thống Pháp không cần phải sinh tại Pháp nhưng bắt buộc phải là công dân Pháp .
Tổng thống Valéry Giscard d'Estaing sinh ở Đức .



 

 

 


TRẦN MINH HIỀN

2/2012


Trang VĂN HỌC NGHỆ THUẬT