|
|
|
|
Trang
B́a
Ban
Biên Tập
Lá
Thư
Xuân
Ban
Biên Tập
Khai
Bút Đầu Năm
Du
Sơn Lăng
Tử
Kịch
Táo
Quân
Lê
Anh Dũng
H́nh
Ảnh Xuân
Sử
Xương Hải
Tiếng
Hát Ninh Ḥa
Thu
Phương
- Tuyết
Hoa
Thu
Thủy
-
Minh
Nguyệt
Thiệp
Chúc
Tết
Đồng
Hương
Ninh
Ḥa
Nấu
Bánh
Phương
Lệ
Nhớ
Tết
Phương
Lệ
Ôn Lại
Cho
Để
Thèm
Phương
Lệ
Thịt
Ḅ
Bóp
Thấu
Hải
Lộc
Thịt
Đầu
Heo
Nhồi
Bao
Tử
Hải
Lộc
Cách
Làm
Dưa
Món
Củ
Kiệu
Châu
Thị Thanh
Mận
Cách Làm
Gị Thủ
Hà
Thị Thu
Thủy
Me Ngâm
Nước Đường
Hà
Thị Thu
Thủy
Rồi Chuyện
Ǵ Sẽ Xảy
Ra
Lương
Lệ
Huyền
Chiêu
Chinese
Philosophy
In
Music
Nguyễn
Thị
Kim
Loan
Thơ:
Vinh
Hồ
Nguyễn
Thị
Kim
Loan
Vịnh
Con Chó
Vinh
Hồ
Vài
Câu
Chuyện
Vui
Nguyên
Phương
Mừng
Chó
Lên
Ngôi
Tú
Trinh
Nụ
Cười
Thuốc
Thánh
Thuốc
Tiên
Tú
Trinh
Nụ
Cười -
Chuyện
Phiếm
Đầu
Năm
Con
Chó
Trần
Thế
Vinh
Chuyện
T́nh
Thời
NET...
Nguyễn
Văn
Xê
Chuyện Văn
Chương
Dương
Tấn
Long
Danh
Ngôn-Ngạn
Ngữ...
Hà
Thị Thu
Thủy
T́m
Hiểu Giấc Mơ
Đoàn
Thủy Tiên
Năm
Tuất
Lượm
Lặt
Về
Chó
Nguyễn
Văn Xê
Cúm
Ở
Người Và
Cúm
Gia
Cầm
BS Nguyễn
Vĩ
Liệt
Bóng
Rổ
Ninh
Ḥa
Huỳnh
Minh
Tâm
Mộc
Tồn
Niên
Kỷ
Hoàng
Tiểu
Ca
Sơ
Lược Báo
Chí
Tiền
Phong
Tại
Việt
Nam
Việt
Hải
Thăng
Long
Đất
Đại
Can
Long
Đại
Long
Mạch
Vinh
Hồ
Khánh
Ḥa
Có
Một
Năm
Tuất
Vẻ
Vang
Quách
Tùng
Phong
Nha
Trang
Một
Thuở
Mai
Vàng
Quách
Tùng
Phong
Năm Tuất
Nói
Chuyện
Chó
Nguyễn
VănThành
Tổng Kết
Nền
Kinh
Tế
Việt
Nam
Trong
30 Năm
Qua
Từ
Năm
1975 - 2005
Nguyễn
VănThành
Năm Tuất
Nói
Về
Chó
Nguyễn
Thục
Tết Nguyên
Đán - 2006
Linh
Vũ
Một Ṿng
Ninh Ḥa OnLine
Việt
Hải
Ninh-ḤaDOTcom
-
Món
Nợ
T́nh
Quê
Hương
Lê
Lai
Tản Mạn
Đầu Năm
Phạm
Tín
An
Ninh
Ninh-ḤaDOTcom
Và Tôi
Thu
Phương
Webmaster
Ninh-HoaDOTcom
Phan
Thanh
Tâm
Vài
Nhận
Xét
Về
Ninh-ḤaDOTcom
Phạm
Thám
Về Quê
Ăn Tết
Nguyễn
Thanh
Ty
Xuân
Phương
Linh
Đón
Xuân
Trần
Thùy
Trang
Ngày
Xuân
-
Xuân
Về
Phương
Bội
Uyên
Xuân
Muộn
Nguyễn
Thị
Thanh
B́nh
Trời
Ra
Giêng
Điềm
Ca
Xuân
Bính
Tuất
Trần
Ngọc
Chánh
Xuân
Bên
Mẹ
Nguyên
Chất
Em
Đi
Hồ
Công
Biển
Lệ
Hữu
Công
Chào
Xuân
1995
Phạm
Vi
Dân
Bốn
Mùa
Yêu
Anh
Đặng
Trùng
Dương
Chiều
Tháng
Chạp
Cuối
Năm
Quan
Dương
Hương
Sắc
Hoa
Xuân
Nam
Kha
T́nh
Xuân
Hoàng
Bích
Hà
Mùa
Xuân
Bên
Mẹ
Tường
Hoài
Đêm
T́nh
Mông
Muội
Trần
Phượng
Hoàng
Cánh
Đồng
Mùa
Xuân
Vinh
Hồ
Dạo
Phố
Mùa
Xuân
Vinh
Hồ
Một
Thoáng
Bâng
Khuâng
Đức
Huệ
Con
Mái
Nổ
Vơ
Hương
Hương
Sắc
Hoa
Xuân
Nam
Kha
Nhớ
Ninh
Ḥa
Phó
Nghi
Khánh
Tuyết
Và
Mai
Nguyễn
Đăng
Khoa
Đời
Chi
Lai
Đoản
Khúc Xuân
Lê
Lai
Mùa
Xuân
Chờ
Em
Nguyễn
Phan
Lê
Duyên
Nợ
Dương
Tấn
Long
Nắng
Xuân
Phan
Long
Ngày
Xuân...Nỗi
Nhớ
Hải
Lộc
Biển
Tím
Hải
Ly
Lời
Chúc
Đầu
Năm
Ngọc
Mai
Tuổi
Ngọc
Diệp
Thế Mỹ
Xuân
Mơ
Trần Thị
Nết
Thêm
Một
Tuổi
Phạm
Tín
An
Ninh
Xuân
Xứ
Người
Đặng
Thị
Ngọc
Nữ
Mùa
Xuân
Nhớ
Em
Thu
Phương
Em
Chợt
Gọi
Mùa
Xuân
Tôn
Thất
Phú
Sĩ
Mưa
Trương
Thanh
Sơn
Về
Quê
Nguyên
Tảng
Xuận
Này
Nhật
Thanh
Xuân
Gợi
Nhớ
Thu
Thảo
Cây
Mai
Gầy
Thiên
Thi
Xuân
Nhớ
Hoài
Thu
Mưa
Xuân
Phan
Đông
Thức
Mùa
Xuân Như
Cũng
Đoàn
Thủy
Tiên
Xuân
Buồn
Tủi
Nguyễn
Thị
Tri
Mênh
Mông
Nghĩa
T́nh
Phạm
Trị
Giêng
!
Ngö
Quang
Trung
Xuân
Nhớ
Quê
Nhà
Du
Sơn
Lăng
Tử
Cuối
Năm
Nhớ
Bạn
Nguyễn
Thanh
Ty
Tết
Bolsa
Anh
Vũ
Lời
Đêm
Ba
Mươi
Nguyễn
Văn
Xanh
Hoa
Đào
Trong
Những
Áng
Thi
Ca
Lê
Kim
Anh
Lời Của
Lá
Lương
Lệ
Huyền
Chiêu
Tiếng Ai
Gọi Đ̣
Lương
Lệ
Huyền
Chiêu
Nhân
Ngày
Xuân,
Để
Hồn
Trôi
Theo
Về
Những
Năm
Tháng
Cũ
Phạm
Vi
Dân
Tự Do
Lê
Anh
Dũng
Làm Sao
Kể Một Chuyện
T́nh Chân Thật
Lê
Thế
Đăng
Mùa Xuân
Nh́n Về Diễn
Tŕnh Vơ
Học Đă Qua
Việt
Hải
Đại Dịch
Huỳnh
Trịnh
Tuyết
Hoa
Mùa Xuân.....Tưởng
Nhớ
Trần Việt
Hoài
Đào
Vũ
Anh
Hùng
Xuân
Trong
Nỗi
Nhớ
Đào
Vũ
Anh
Hùng
Xuân Trong
Mắt Nàng
Phạm
Hoài
Hương
Mùa
Xuân
Trong
Tâm
Tưởng
Ái
Khanh
Ngày Xuân
Trở Lại
Nguyễn
Đăng
Khoa
Bâng Quơ
Tháng Chạp
Dương
Tấn
Long
Tâm
Trạng
Ngày
Xuân
Hải
Lộc -
Lê Thị
Lộc
Hoa
Mai
Ngày
Tết
Phạm
Ngọc Mai
Tuổi
Măng
Non
Diệp
Thế Mỹ
Tết
Quê
Nhà
!
Trần
Thị Nghệ
Mùa
Xuân
Gợi
Nhớ
Hồng
Vũ
Lan Nhi
Mấy
Đ̣n
Bánh
Tét
Phùng
Thị
Phượng
Hoa Đào Nhật
Tân
Tạ
Xuân
Thạc
Dĩ Văng Trong
Tôi
Trần
Mỹ
Thanh
Hoa
Xuân
Hoài
Thu
Hẹn
Một
Mùa
Xuân
Nguyễn
Thị
Thu
Xuân
Muộn
Phan
Đông
Thức
Viên Sỏi
NhàQuê
- Trần
B́nh
Trọng
Ḥn Đá
San Hô
Nguyễn
Thanh
Ty
Tết Xưa
Và Hoa Vạn
Thọ
Nguyễn
Thanh
Ty
Bên
Này
Biển
Muộn
Vinh
Hồ
Dư Âm
Ngày Cũ
Nguyễn
Thanh
Ty
|
Thấm
thoát mà
ninh-hoaDOTcom
của chúng ta đă được ba tuổi.
So với các trang mạng khác, ninh-hoaDOTcom là đứa con sinh sau đẻ muộn
nhưng lại bước thật nhanh với những bước đi vững chắc nhất.
Với tôi,
ninh-hoaDOTcom là một thích thú ngạc nhiên v́
cách đây hơn hai năm vào một buổi sáng Chúa nhật tôi được người em ở Gia
Nă Đại gọi điện thoại báo cho tôi một tin vui là Ninh Ḥa của chúng ta mới
khai sinh một trang mạng với sự đóng góp tích cực của những người đồng
hương Ninh Ḥa. Phải thành thật nói rằng khi nghe tin này ḷng tôi rất xốn
xang, bồi hồi và thật xúc động v́ nghĩ rằng Ninh Ḥa, quê hương nhỏ bé của
tôi bên kia nửa ṿm trái đất với con người hiền ḥa, chất phác, với cuộc
sống vất vả quanh năm mà nay cũng lên trang mạng để sánh cùng với các địa
danh nổi tiếng khác. Thật quả là một hạnh phúc cho mọi người Ninh Ḥa tại
quê nhà cũng như ở hải ngoại. Sau khi nói chuyện với cậu em, tôi vội mở
máy vi tính và lên mạng nhưng loay hoay măi mà chẳng t́m thấy đâu. Cuối
cùng tôi cũng t́m được v́ biết rằng hai chữ ninh hoa có một dấu gạch nối.
Và thế là ninh-hoaDOTcom đang hiện ra trước mắt tôi.
Qua
trang mạng, h́nh ảnh thân thương quê hương bên kia bờ đại dương đang sống
lại như thật trong tôi. Tôi cố ngăn ḍng nước mắt để khỏi chảy thêm kẻo
làm mờ nhạt ảnh h́nh quê hương thân yêu của tôi. Ai mà không có một quê
hương để nhớ, để thương cho dù đang ở hai đầu xa thẳm; và thi sĩ Vũ Hoàng
Chương chẳng viết:
Quê mướn t́nh thiêng hai nỗi nhớ
Hồn đơn trên gối một phương bay
......................................................
Da thịt bâng khuâng hồn phách lả
Nhớ quê sầu trắng một đêm nay
(Nhớ Quê Nâu)
N ói
đến Ninh Ḥa quê tôi là nói đến sông Dinh, con sông hiền ḥa nhưng rất
thiết tha, đục trong đi về với hai mùa mưa nắng, là nói đến chiếc cầu Dinh
nghĩa t́nh nối liền giữa hai thôn, là chiếc cầu Sắt sừng sững thời gian
lặng yên muôn đời soi bóng ḿnh bên những rặng tre xanh lả ngọn bên ḍng
sông Dinh. Thật ra, tôi không có nhiều kỷ niệm với hai chiếc cầu này nhưng
qua thi ca tôi được biết đây là nơi ḥ hẹn của trai thanh gái lịch xứ Ninh
quê tôi và cũng chính nơi này đă để lại những mối t́nh thơ mộng khó quên
của lứa tuổi đôi mươi.
Có ai đó như anh Nguyễn Văn Thành, tuy xa quê rất
lâu nhưng những ảnh h́nh ngày ấy bên chân cầu Sắt vẫn ở măi và c̣n đọng
lại trong anh qua nét bút tài hoa:
T́nh em anh măi mang theo
Bên chân cầu Sắt ngày nào nhớ em
(Nhớ Em)
Và chúng ta hăy lắng nghe tiếng ḷng của người
con rể Ninh Ḥa, anh Phạm Tín An Ninh, lạc chân vào xứ Ninh, uống nước
sông Dinh để rồi yêu người con gái sông Dinh và từ ấy:
Em lớn lên theo nước sông Dinh
Con sông Dinh chảy qua cầu Sắt
Mùa hè Ninh Ḥa nắng mờ con mắt
Tôi đứng nh́n em đội nón qua cầu
(Gởi Cô Học Tṛ Bên Sông Dinh Thuở Trước)
Với anh Đường Du Hào, chiếc cầu Sắt như người
thân thịt xương của anh, anh không nỡ t́nh bỏ lại phía sau nhưng làm sao
được, anh đau ḷng viết:
Thương quê, nhớ cảnh chỉ chiếc cầu
Mang đi: không được, để lại: đau
-------------------------------------------
Cố quận c̣n đó cây cầu Sắt
Người cũ tha hương nay khuất đâu?
(Vịnh Cầu Sắt)
Măi tận Sài G̣n, anh Dương Tấn Long c̣n đầy ắp kỷ
niệm với ḍng sông xưa t́nh tự lúc tuổi c̣n thơ, anh không quên nhắc đến:
Về đây nhặt lại tuổi thơ
Nhặt hoàng hôn rụng ven bờ sông Dinh
(Qui Cố Hương)
Với bút pháp đa dạng của anh, Vinh Hồ cũng đă để
lại nhớ, thương, mong, đợi bên cầu Dinh cho dù đời anh đă nổi trôi theo
vận nước:
Qua cầu Dinh nhớ, thương, mong
T́nh ai theo ngọn lục b́nh xa xa?
(Xứ Ninh Biển Ngọc)
Anh Phan Đông thức đă đưa tôi về với cái tĩnh
mịch đến thinh lặng bên chiếc cầu Sắt mà một đêm nào đó anh đă buông cần
câu cá:
Cá đâu đớp động chân cầu Sắt xưa
Ôm cần ngồi suốt canh khuya
Trăng mờ tiếng hạc như chia nỗi ḷng
Hơi sương chợt tỉnh giấc nồng
Hồi chuông Chùa Tổ vọng hồn cô miên
(Đêm Câu Cá Sông Dinh)
Cám ơn anh đă làm tôi nhớ đến bài "Phong Kiều Dạ
Bạc" của Trương Kế:
Cô Tô thành ngoại Hàn San Tự
Dạ bán chung thinh đáo khách thuyền
Thuyền ai đậu bến Cô Tô
Nửa đêm nghe tiếng chuông Chùa Hàn San
(Tản Đà dịch)
Rồi
ninh-hoaDOTcom đưa tôi đi thăm lại ruộng vườn bao la, với trái ngọt cây
lành, và những con đường nhỏ dẫn vào thôn xóm nơi đó những cô thôn nữ với
chiếc áo bà ba cổ kiềng ngày nào vẫn c̣n mang hồn quê hương, nét đẹp diễm
kiều của hương đồng gió nội qua nét bút sâu lắng của chị Trần Thị Nết:
Theo thời gian êm trôi,
em xứ Ninh con gái,
yêu áo lụa bà ba,
yêu quê hương đồng nội
(Áo Lụa Bà Ba)
Thêm vào đó,"T́nh Quê" của anh Điềm Ca cho tôi
thưởng thức lại những bữa cơm, canh bầu nấu với tép sông ngọt lịm bên cạnh
đĩa hến kho tiêu. Ôi! sao mà nhớ, sao mà thương đến thế ! Với thuật dụng
ngữ giản dị nhưng thiết tha đầy t́nh tự quê hương, anh giải bày:
Ngọt lủng trả canh bầu tép giă
Thơm lừng nồi cháo hến kho tiêu
Tôi
đă t́m lại tuổi học tṛ mộng mơ ngày nào của ngôi trường Trần B́nh Trọng
thân yêu. Cám ơn anh Quan Dương đă không quên cho chúng tôi nhớ lại h́nh
ảnh dễ thương ngày nào qua thi phong đặc sắc của anh:
Mái trường ngày đó tuổi thơ
Tôi trao em lá t́nh thư ngập ngừng
Thời gian leo thác trèo ghềnh
Áo dài em vẫn trong hồn trắng tinh
(Trường Trần B́nh Trọng)
Và Minh Nguyệt cũng làm tôi nhớ lại thời ăn quà
vặt của tuổi "nhất quỉ, nh́ ma,....". Minh Nguyệt vẫn c̣n nuối tiếc:
Hôm nay thăm trường cũ
Đâu giây phút vui đùa
Th́ thầm chia mắc me
Khúc khích khi ăn quà
(Qua Trường Cũ)
Đây rồi, tôi như đang t́m thấy lại t́nh yêu của
lứa tuổi đôi mươi bên biển hẹn chiều nào. Bút pháp mượt mà của chị Phạm Dạ
Thủy như đưa tôi về với những ngày xưa thân ái, chị tâm sự:
Dốc Lết - cái tên nghe rất thương
Có
ǵ nơi ấy mà vấn vương?
Có
cát trắng níu hồn lăng tử
Có
em, t́nh yêu và quê hương
(Đối Thoại Về Dốc Lết)
Tôi
vẫn biết ai cũng có một quê hương để sống cho dù mang kiếp tha hương hay
người ở lại; t́nh quê hương vẫn muôn đời ấp ủ, để thương, để nhớ . Những
vần thơ tha thiết của chị Lương Lệ Huyền Chiêu như một lời nhắn nhủ ân cần
cho những người xa xứ qua mấy vần thơ đầy ắp nghĩa t́nh.
Ra đi hồn mộng vẫn c̣n
Thương cha, nhớ mẹ, mỏi ṃn chờ trông
Phương trời nỗi nhớ mênh mông
Trái tim để lại bên thềm nhà ai.
(T́nh Quê)
Ai ra đi mà không thương, không nhớ quê nhà, có
người không trở lại v́ một lư do riêng lẻ nào đó; có người trở về thăm quê
hương để t́m lại những kỷ niệm thời ấu thơ, hay dấu vết t́nh xưa mà đến
nay vẫn c̣n vương vấn, canh cánh bên ḷng. Cám ơn Đăng Khoa đă cho tôi dấu
hài ngày ấy:
Nhớ em anh bước chân về
Hân hoan t́m lại những giờ bên nhau
T́m em chẳng thấy em đâu
Hỏi thăm mới biết xa nhau thật rồi...
(Chuyện T́nh Buồn)
Tiếc rằng tôi không thể viết hết tất cả những vần
thơ tuyệt mỹ ngợi ca con sông hiền ḥa, những chiếc cầu duyên nối liền
mạch sống của xứ Ninh quê tôi, những làng quê xanh ngát lúa ngô, t́nh
người chân phương, chất phác, những hương vị ngọt ngào quê hương...của các
bạn đồng hương đă góp mặt trên trang mạng
ninh-hoaDOTcom.
....Và từ đó tôi lần ḍ mở từng trang, đọc từng
ḍng, bài nào cũng đầy những h́nh ảnh sinh động, xúc tích. Chính trang
mạng này đă cho tôi nhiều hiểu biết về di tích lịch sử xứ Ninh quê tôi.
Nào Non Nước Ninh Ḥa cùng với danh lam thắng cảnh đó đây, những bài biên
khảo và khảo cứu công phu của anh Vinh Hồ.
Tôi
cảm thấy ḿnh như đang sống thật nơi quê hương ḿnh khi đọc bài nói về
Phương ngữ Ninh Ḥa của anh Nguyễn Văn Thành. Bài viết của anh đă đưa
chúng ta nhớ đến những tiếng nói thật dễ thương tự ngh́n xưa của người dân
quê tôi cho dù có đi xa cũng có thể dễ dàng nhận ra người đồng hương qua
cách phát âm.
Đọc những bài viết về những món ăn dân dă địa
phương, thuần túy quê hương như cá liệt nấu lá me non, cá rô đâm xóc với
chuối chát, me non, cá tràu nấu với đu đủ hườm nêm lá gừng tươi, cá trê
kho tiêu, mắm ruột cá ngừ Ḥn Khói, mắm xút Hà Liên với thính bắp rang
nghiền thật nhỏ....mà đến thèm chảy cả nước miếng. Với tôi những món ăn
này chỉ là những món ăn hàm thụ hay trong những giấc mơ trong suốt hơn hai
mươi năm qua. Làm sao t́m thấy được trên mảnh đất tạm dung này.
Ngoài ra, ninh-hoaDOTcom đă cho tôi t́m thấy lại
những kỷ niệm xa xưa của lứa tuổi c̣n cắp sách đến trường. H́nh ảnh của
những tà áo trắng nữ sinh bay trong gió khi đạp xe qua Cầu Dinh, những
bước chân ríu rít như đàn chim non với chiếc cặp vở trên tay e ấp dưới
chiếc nón bài thơ lúc tan trường, h́nh ảnh của những đêm văn nghệ, cắm
trại, du ngoạn ... đă cho tôi một bầu trời tuổi thơ mà tưởng chừng đă đánh
mất đâu đó. Ngôi trường Pháp Việt vẫn c̣n đó, sừng sững với thời gian để
nhớ lại tuổi cha anh ḿnh; trường trung học Bán Công với rặng phi lao ngày
ấy, và ngôi trường Trần B́nh Trọng thân yêu của tôi ngày nào dành cho lứa
tuổi theo học của thập niên 60 và 70; cho dù tường vách rêu phong hay mái
ngói có hoen màu thời gian cũng đă để lại trong tôi những kỷ niêm thật khó
quên của những năm c̣n ngồi ghế nhà trường. H́nh ảnh thân yêu của các thầy
cô, các bạn ngày nào nay chỉ c̣n là những hoài niệm của miền thơ ấu trong
tôi.
Ninh-hoaDOTcom
là một gạch nối màu hồng đă nối kết những
người bạn đồng hương tưởng chừng không bao giờ có dịp gặp lại. Cám ơn
ninh-ḥaDOTcom đă trả lại tôi một Nguyên Chất, một Minh Nguyệt và từ đó
tôi t́m lại được một Minh Thu, người bạn thân từ lúc c̣n đi học... cho tôi
biết được những tin vui và những mẩu tin không vui của bạn bè năm xưa và
măi đến nay chỉ biết qua mục Nhắn Tin và những bài viết trên trang mạng.
Thật vậy, phần sáng tác thơ văn - tác giả và tác
phẩm là những món ăn tinh thần hằng đêm và những ngày nghỉ cuối tuần. Tôi
đă t́m thấy được sự thích thú rộn ràng, khuây khỏa và những giây phút
thoải mái nhất với ninh-hoaDOTcom sau những ngày giờ làm việc mệt nhọc v́
phải chạy theo kim đồng hồ để lo cho cuộc sống quá nhiều nhu cầu này. Có
những anh chị tôi chưa được hân hạnh quen biết khi c̣n ở quê nhà nhưng lại
được đọc những áng văn hay, những bài thơ trữ t́nh, sâu lắng, tha thiết
với t́nh tự quê hương, chín cả ư tứ lẫn ngôn từ. Không biết tại sao tôi
lại nặng t́nh với ninh-hoaDOTcom đến thế và giờ đây trang mạng này trở
thành người bạn chí thân của tôi v́ trong ấy tôi thấy từng buồng tim, thớ
thịt của quê hương tôi và từ các bạn đồng hương đă cho tôi một tri thức
với đủ dạng thức của nó.
Ninh-hoaDOTcom là chiếc máy ảnh ghi lại những
h́nh ảnh trung thực quê hương và cũng là chất keo nối kết t́nh đồng hương
của những đứa con Ninh Ḥa xa xứ với những người bạn c̣n ở lại quê nhà với
tất cả nghĩa ngữ thiết tha nhất.
Có
được trang mạng nối kết t́nh đồng hương của tất cả người Ninh Ḥa ở khắp
năm châu bốn bể, chúng ta không quên cám ơn các anh chị đă khai sinh và
dưỡng nuôi trang mạng dễ thương này. Một trang mạng thật khiêm nhường
nhưng chúng ta cảm thấy thật vui và sung sướng so với các trang mạng khác,
ninh-hoaDOTcom có được nhiều người viếng thăm với con số độc giả thật
khích lệ không ngờ. Nói lên lời cám ơn chân thành đến với các anh chị tiền
phong đă thai nghén và chăm sóc nó, chúng tôi vẫn thấy chưa đủ so với
những nỗ lực, sự hy sinh bất vụ lợi mà các anh chị nuôi dưỡng trang mạng
măi đến hôm nay. Chúng ta mừng vui khi thấy
ninh-hoaDOTcom đang có mặt
trên xa lộ thông tin đại chúng và chúng ta cố gắng làm thế nào để trang
mạng này ngày càng khởi phong và khởi sắc thêm lên.
Hôm nay, mùa Xuân đang đến với chúng ta, đến với
ninh-hoaDOTcom, tôi chạnh ḷng nghĩ đến anh Nguyễn Văn Thành, một trong
những anh chị tiền phong sáng lập trang mạng của chúng ta. Phải công b́nh
mà nói rằng, măi đến hôm nay, chỉ c̣n anh Thành là người duy nhất gánh vác
công việc "ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng" này. Có những lần tâm sự với
anh qua điện thư, tôi được biết anh đă phải âm thầm làm việc dưới tầng hầm
nhà anh đến hai ba giờ sáng cho bài vở lên trang để kịp đến tay bạn đọc.
Ai đó trong chúng ta biết được những công lao vô bờ, ḷng hy sinh quả cảm
ấy của anh v́ chúng ta biết rằng anh đang sống trong tinh thần "ḿnh v́
mọi người". Thật ra, tôi không dám thậm xưng hay ngoa ngôn lộng ngữ khi
nói về anh, tôi chỉ biết trung thực với ḷng ḿnh nói lên lời cám ơn chân
thành và trân trọng để nhớ ơn anh về việc làm như một chiến sĩ vô danh mà
công ơn ấy chỉ có những người hiểu anh mới cảm nhận được.
Bên cạnh những khó khăn, vất vả của anh Thành
trang chủ, tôi cũng không quên cám ơn Chị Giỏi, nàng dâu Ninh Ḥa, và là
người bạn đời lúc nào cũng hỗ trợ anh trong suốt cuộc hành tŕnh đầy chông
gai khổ nhọc này. Những tách cà-phê nóng giữa đêm đông giá lạnh dưới tầng
hầm tĩnh mịch canh khuya hay những ly cam tươi trong những đêm hè oi bức
là tiếng ḷng thủy chung của Chị lo cho người bạn đời của ḿnh hoàn thành
những ǵ mà anh c̣n nặng nợ với tha nhân.
Nhân dịp Xuân về cũng là lúc để chúng ta dâng
triệu đóa hồng tươi thắm nhất cho
ninh-hoaDOTcom, hằng vạn lời cám ơn chân
thành, tha thiết nhất đến với các anh chị tiền phong đă khai sáng trang
mạng, nhất là Anh Chị Thành và ngh́n lời chúc tốt lành nhất đến với mọi
người Ninh Ḥa tha hương cũng như tất cả các bạn nơi quê nhà.
C húng
ta đón giao thừa năm Bính Tuất bằng những tràng pháo nổ vang, bánh chưng
xanh, dưa hành, câu đối đỏ nhưng tha thiết nhất vẫn là Đặc San Xuân Bính
Tuất của ninh-hoaDOTcom, một món ăn khai vị nhưng nhớ măi với những vị
ngọt bùi của nó trong suốt cả mùa Xuân.
Thu
Phương
01/24/06
|
|