|
|

Mục Lục
Trang
Bìa
Ban
Biên Tập
Lá
Thư
Xuân
Ban
Biên Tập
Thư
Đầu
Năm
Lương
Lệ Huyền Chiêu
Sớ
Táo
Quân
Ban
Biên Tập
Khai
Bút Đầu Xuân
Du
Sơn Lãng
Tử
Hình
Ảnh
Xuân
- Xứ
Ninh
Sử
Xương Hải
-
Lê
Thị
Lộc
Đọc
Truyện
Ngâm
Thơ
Đọc
Lá Thư Đầu
Năm
Võ
Thị Nguyên
Đọc
Truyện/Thơ
Thu
Phương
Ngâm
Thơ
Thi
Thi
Ca
Hát
Tiếng
Hát:
Huyền Chiêu
- Thu
Thủy
Thu
Phương
- Minh
Nguyệt
Văn
Hóa
Ẩm
Thực
Nghe
Những
Tàn
Phai
-
Bánh
Tro
Đặng
Trùng
Dương
Bánh
Bông
Lan
Mặn
Hải
Lộc
Thịt
Đầu
Heo
Ngâm
Dấm
Đường
Hải
Lộc
Bò
Kho
Cà
Rốt
Châu
Thị
Thanh
Mận
Năm Đinh Hợi
Kể Chuyện Heo
Chú
Heo
Con
Đầu
Lòng
Phùng
Thị
Phượng
Tôi
Làm
Mụ
NhàQuê
Tản
Mạn
Về Năm Đinh
Hợi
Nguyễn
Văn
Thành
Dù
Nắng
Có
Mong
Manh
Nguyễn Thị Thu
Nhớ
Nhà Một
Chiều
Cuối Năm
Nguyễn Thục
Tết
Đinh
Hợi
- 2007
Linh Vũ
Kinh
Nghiệm
Sống
Bên
Bờ
Tuyệt Vọng
Tâm
Đoan
Du
Lịch
Việt
Nam
Sau
30
Năm
Lìa Xa
Phan Thanh
Tâm
Tranh
Hình
Ảnh
Hình
Chụp
Nghệ
Thuật
Mục
Đồng
Tranh
Nghệ
Thuật
Hoàng
Tiên
Hình
Chụp
Nghệ
Thuật
Hoàng
Tiên
Hình
Ảnh
Ninh
Hòa
Sử
Xương
Hải
Ảnh
Đời
Sống Loài
Heo
Hải
Lộc
Chuyện Đó
Đây
Tết
Với
Tiết
! Đối
Với
Điếc
!
Lê
Anh
Dũng
Bệnh
Thất
Tình
Nguyễn
Phan
Lê
Sớ
Táo
Quân
Trần
Thị
Nghệ
Huyền
Trân
Công
Chúa-5
Trương
Thanh
Sơn
Cây
Ở
Quê
Tôi
Trương
Tiếp
Trương
Kịch
Cô
Gái
Lười
Biếng
Lương
Lệ
Huyền
Chiêu
Vui
Cười
Thiên
Bồng
Nguyên
Soái
Nguyễn
Phan Lê
Say
(2)
Lê
Lai
Say
Lê
Quốc
Vài Câu
Chuyện
Vui
Nguyễn
Văn Xê
Sưu
Tầm
10
Bức
Thư
Pháp
Của
Tàn Mộng Tử
Mục
Đồng
Nghệ
Thuật
Trà
Đạo
Qua
Tranh
Mục
Đồng
Ăn
Uống
Vì
Sức
Khỏe
Việt
Hải
Tử
Vi
Lý
Số Đông
Phương
Việt
Hải
Sống
Lâu
Trăm
Tuổi
Vinh
Hồ
Lời Hay
Ý
Đẹp
Nguyễn
Phước
Sơn
Aloe
Vera
Thi
Thi
Tập
Thở
Dưỡng
Sinh
Đoàn
Thủy
Tiên
Sức
Khỏe
Viêm
Và
Loét
Dạ
Dày
Do
Vi
Khuẩn
HELICOBACTER
PYLORI
BS Nguyễn
Vĩ
Liệt
Viết
về
ninh-hoa.com
Thư
Đầu
Năm
Lương
Lệ Huyền Chiêu
Ủn
Ơi
Chào Mi
Lê
Anh
Dũng
Chúc
Mừng
Xuân Đinh
Hợi
Hải
Lộc
Vài
Nét
Viết Về
Ninh-Hòa.com
Thi Thi
Mừng
Sinh Nhật
Tròn 4 Tuổi
Hà
Thị
Thu
Thủy
Cảm
Nghĩ
Về
Ninh-Hòa.com
Hoàng Tiên
Vài
Cảm
Nghĩ
Về
WEB
Ninh-Hòa.com
Người
Xứ
Vạn
Biên
Khảo
Kinh
Tế
Tổng
Kết
Kinh
Tế
Việt
Nam
Trong
10
Năm
Qua
Nguyễn
Văn
Thành
Ảnh
Hưởng
của Hội
Nghị
Thượng
Đỉnh
APEC
2006
Vào
Nền
Kinh
Tế
Việt
Nam
Nguyễn
Văn
Thành
Sự
Gia Nhập
Tổ Chức
Thương Mại
WTO của
Việt
Nam
Nguyễn
Văn
Thành
Dow
Jones
Nguyễn
Văn
Thành
Tập
Tục
Việt
Cầm,
Kỳ,
Thi,
Tửu
- Tứ
Thú
Phong
Lưu
Của
Người
Việt
Thu
Phương
Tiếng
Việt
Kỳ
Diệu
Qua
Cái
Nhìn
Của
Nhà
Văn
Võ
Phiến
và GS
Duyên
Hạc
Lê
Thái
Ất
Người Xứ Vạn
Thơ
Vó
Câu
!
Lê Tâm
Anh
Nhớ
Mai
Ngày
Xuân
Huy
Bạch
Xuân
" Bát
Giới
"
Huy
Bạch
Xuân
Đợi
Nguyễn ThịThanh
Bình
Lợn
Nhà
Thanh
Bình
Xuân
Về
Trần
Ngọc
Chánh
Bài
Thơ
Cáo
Tật
Thị
Chúng
Mục
Đồng
Chờ...
Trần
Minh
Hiền
Như
Gió
Mưa
Rơi
Bên
Thềm
Ký
Ức
Trần
Minh
Hiền
Hương
Yêu
Mỹ
Hiệp
Mai
Tường
Hoài
Năm
Hợi
Chúc
Tết
Quý
Ông
Quý
Bà
Vinh
Hồ
Hiu
Hắt
Tàn
Đông
Nam
Kha
Tình
Xuân
Nguyễn
Đăng
Khoa
Đoản
Khúc Xuân
-2
Lê
Lai
Lòng
Xuân
Phan
Long
Một
Xuân
Buồn
Trần
Thị
Nết
Lá
Hát
Với
Hồ
Fallen
Leaf
Trần
Thị
Minh
Nguyệt
Say
Thu
Phương
Tình
Thơ
Tháng
Giêng
Bích
Phượng
Chào
Tái
Ngộ Khánh
Hòa
NhàQuê
Cuộc Hẹn
Mười
Năm
Giờ
Giao
Thừa
NhàQuê
Tìm
Về
Giêng
Hai
Đỗ
Công
Quý
Mùa
Xuân
Về
Tôn
Thất Phú
Sĩ
Tình
Ấm
Mùa
Đông
Dương
Anh
Sơn
Sen
Nở
Mùa
Xuân
Dương
Anh
Sơn
Ả
Lợn Mừng
Xuân
Du
Sơn - Lãng
Tử
Chúc
Mừng
Xuân
Du
Sơn - Lãng
Tử
Hội
Xuân
Du
Sơn - Lãng
Tử
Xuân
Đất
Khách
Nhớ Xuân
Quê
Hương
Nguyễn
Văn
Thành
Mùa
Xuân
Trong
Ký
Ức
Thu
Thảo
Xuân
Tha
Hương
Thi
Thi
Bài
Thơ
Cho
Anh
Phan
Thị
Hương
Thu
Nhớ Xuân
Xưa
Đoàn
Thủy Tiên
Ngày Xuân Mới
Hoàng
Tiên
Xuân
Viễn
Xứ
Ngô
Trưởng
Tiến
Tết
Xứ
Người
Nguyễn
Tính
Ngậm
Ngùi
Nguyễn
Thị
Tri
Anh
Có
Về
Ăn
Tết
???
Nguyễn
Thị
Thanh
Trí
Tết
Nghèo
Nguyễn
Thị
Thanh
Trí
Xuân
Phạm
Trị
Tình
Xưa
Hai
Xóm
Nguyễn
Thanh
Ty
Đón
Xuân
Bên
Em
Tiểu
Vũ
Vi
Xuân
Vẫn
Có
Em
Tiểu
Vũ
Vi
Dốc
Lết
Niềm
Đau
Anh
Vũ
Nếu
Anh
Có
Về
Anh
Vũ
Không
Em
Mất
Cả Mùa
Xuân
Linh
Vũ
Văn
Mùa Yêu
Thương
Lương
Lệ
Huyền
Chiêu
Tết Ở
Ninh
Hòa
Lương
Lệ
Huyền
Chiêu
Thêm
Tuổi
Mới
Mục
Đồng
Bánh
Căn
Ninh
Hòa
Việt
Hải
Xuôi
Sông
Vàm
Cỏ
Việt
Hải
Hương
Mai
Huỳnh
Trịnh Tuyết
Hoa
Nàng
Xuân -
Bạn - Vợ
-
Người
Tình
Đào
Vũ Anh
Hùng
Xuân
Và
Tết
Đào
Vũ Anh
Hùng
Cali... Ngày
Tái Ngộ
Ái
Khanh
Tản Mạn
Ngày Xuân
Ái
Khanh
Món Quà
Magi
Lê
Lai
Cảm
Nghĩ
Về
Đời Người
Và
Niềm Mơ
Ước
Hải
Lộc
Em Gái
Tôi
Nguyễn
Dzuy Nam
Một
Chút Gì Xuân
Trần
Thị Nết
Những
Cánh Hoa
Màu Tím
Nguyễn
Trọng Nhân
Đầu Năm
Đinh Hợi Nhớ
Một
Bài Thơ
Xưa của Lý
Bạch
Phạm
Tín An
Ninh
Mùa
Xuân
Chuyện
Tơ
Hồng
Đặng
Thị Ngọc
Nữ
Tâm Sự
Đầu
Xuân
Với
Đức
Linh
Hoàng
Tiên - Phi
Ròm
Mình
Ơi !
Tiểu
Thu
Một
Mùa
Xuân
Hai
Nỗi
Nhớ
Phan
Đông Thức
Biết Được
Người
Bạn
Qua
Ninh-hoa.com
Nguyễn
Tính
Vui
Xuân
Với
Ninh-hoa.com
Nguyễn
Tính
Má Tôi
Nguyễn
Thị
Thanh
Trí
Viết Về
Những Người Bạn
Nguyễn
Văn
Xê
|
M ột
buổi chiều thật yên lặng, trong căn phòng đầy ký ức, tôi ngồi bên cửa sổ
ngắm những cánh hoa bằng lăng tím bên đường. Người đưa thư bước vào trao
cho tôi một bức thư được gửi từ Quãng Trị; người nhận là tôi nhưng không
có tên và địa chỉ người gửi. Tôi mở phong bì, từ trong đó những cánh hoa
màu tím từ từ rơi ra. Tôi đoán hiểu người gửi thư là ai.
T ôi và Gia Hiên là
hai người bạn học cùng lớp và ngồi gần nhau. Gia Hiên nói chuyện có chiều
sâu và đầy nữ tính. Hơn nữa, chúng tôi lại có cùng quan điểm, cùng sở
thích nên dễ gần gũi và thân mật. Tuy Gia Hiên rất vui vẻ và cởi mở, nhưng
trong giờ học đôi lúc lén nhìn, tôi thấy cô ưu tư nhìn những chiếc lá bay
ngoài đường và dường như đang lo lắng một điều gì.
Đ iều thú vì nhất
của tôi là được băng mình trong mưa. Có ngày Nha Trang bất chợt mưa rào,
dù không mang áo mưa nhưng tôi vẫn muốn trở về phòng trọ thật sớm.
- Bạn đi như
thế sẽ ướt đấy ! Gia Hiên lo lắng bảo tôi.
- Không sao đâu.
Ướt rồi sẽ khô thôi mà. Tôi đáp.
- Như vậy không
được. Mình làm thế nào để không bị ướt chứ không phải ướt rồi sẽ khô.
Tôi bất ngờ vì câu nói thật sâu sắc của Gia Hiên. Tôi
đành ở lại chờ tạnh mưa rồi về cùng cô ấy. Đôi lúc tôi lén nhìn vào đôi
mắt của Gia Hiên, đôi mắt đầy nghị lực và dường như còn chứa cả những giọt
mưa ngoài trời; kỳ lạ lắm mà mãi sau này tôi mới hiểu...
Tôi vốn là một học sinh rất thích môn Toán và chọn Toán
là môn học chính, một môn học mà nhiều người hay bảo là khô khan nhưng
tính tình của tôi thì dưòng như có chút gì lãng mạn. Trên con đường Trần
Quí Cáp của Ninh Hòa quê tôi, một bên là hàng cây hoa sữa, một bên là hàng
cây bằng lăng. Phố thật đẹp khi buổi chiều nắng đong đưa trên những chùm
hoa sữa trắng ngà thơm nồng và những chùm hoa bằng lăng tím biếc. Đi học
xa quê, tôi muốn mang theo phố huyện mình một chút hương vị, sắc màu ấy.
Có đôi lần tôi tặng Gia Hiên một vài cánh hoa bằng lăng. Gia Hiên rất
thích và ao ước một ngày nào đó cô được đứng dưới cây bằng lăng trong mưa
nhìn những cánh hoa rơi trên vai mình. Lãng mạn thật ! Tôi thầm nghĩ...
T rong
khi tôi cho rằng hoa sẽ tàn, nhàu nát và phai màu thì Gia Hiên tin rồi hoa
sẽ tươi đẹp trở lại. Để thuyết phục được tôi, Gia Hiên kể cho tôi nghe một
câu chuyện cổ tích:
"Ngày xửa, ngày xưa, khi mùa thu về, tất cả cỏ cây
trong vườn đều thay lá, chỉ còn lại trên cây cao những chiêc lá vàng như
tiếc nuối. Có một con ốc sên đợi những chiếc lá vàng kia rơi xuống đất sẽ
cõng nó đi chôn. Trên đường đến nghĩa trang, vì ốc sên chậm chạp nên mùa
xuân đã đến tự khi nào và chiếc lá vàng ấy bỗng xanh trở lại để đón Xuân.
"
Kể xong câu chuyện Gia Hiên nhìn tôi hỏi:
- Trọng Nhân có
biết vì sao chiếc lá ấy xanh lại không?
- Có thể đó
không phải là chiếc lá trước kia.
- Không. Đó là
phép lạ của thời gian.
Gia Hiên luôn tìm kiếm những điều gì thật gần gũi mà
cũng thật xa xôi trong tự nhiên để nghiệm ra triết lý của cuộc sống. Gia
Hiên tin rằng cuộc sống có phép mầu và có những điều mầu nhiệm.
Xuân đã về trên khắp đường phố Nha Trang, mọi sinh hoạt
trở nên nhộn nhịp với những hàng bánh mứt và chợ hoa tấp nập người qua lại.
Tôi cũng phải trở về Ninh Hòa nghỉ Tết và dự định sẽ hái thật nhiều hoa
bằng lăng tím mang vào tặng Gia Hiên. Thế nhưng, ngày trở lại, tôi thấy sự
trống vắng khi chỗ ngồi bên cạnh thiếu Gia Hiên. Quá ngỡ ngàng, hỏi ra tôi
mới biết Gia Hiên đã về quê và chỉ kịp viết cho tôi vài dòng: "
Gia Hiên mắc một chứng bệnh
hiểm nghèo. Gia Hiên mong được sống những ngày còn lại ở Quãng Trị, quê
nội của Gia Hiên. Trọng Nhân hãy cố gắng sống với những ước mơ, hoài bão
của mình. Nhớ gửi cho Gia Hiên những đóa hoa bằng lăng tím."
T ôi không thể tin
nỗi là Gia Hiên vẫn sống cùng những cánh hoa màu tìm trong những ngày còn
lại của cuộc đời. Tôi trở về phòng đứng lặng hồi lâu bên cửa sổ mà lòng
vương vấn một nỗi buồn khó tả. Chiều hôm đó, tôi lang thang trên hè phố.
Tôi chẳng biết mình đi đâu, làm gì, tìm gì. Tôi đã đi qua những ngã tư và
những ngã tư, những hè phố rồi những hè phố. Bất chợt một cơn mưa vô tình
đổ xuống. Chẳng tìm được nơi trú chân và thế là tôi băng mình dưới mưa. "Ướt
rồi lại khô " giờ này tôi mới hiểu câu nói ngày nào của Gia Hiên. Người
tôi ướt sũng vì mưa. Lòng tôi chợt thốt: " Gia Hiên có biết mưa Nha Trang
buồn lắm không? "
T ôi thả những cánh
bằng lăng đẹp nhất mà lần về Ninh Hòa tôi đã hái mang vào định tặng Gia
Hiên xuống đường. Một ít trôi về phía cống, một ít còn vương lại trên
đường và ai đó đã vô tình giẫm phải. Tôi nhặt lên, chúng nhàu nát nhưng
vẫn còn giữ nguyên vẹn màu tím ban đầu...
T rở về phòng, đứng
bên cửa sổ tôi nhìn về phía cuối đường xa. Đèn đường chợt sáng, chợt tối
trong cơn mưa đầu hạ. Tôi suy nghĩ miên man.... Tôi chưa một lần đến Quãng
Trị nhưng biết rằng đó là vùng của gió Lào cát trắng. Tôi lặng yên hồi lâu...Câu
chuyện ốc sên cõng lá vàng đi chôn mà Gia Hiên kể ngày nào bất chợt hiện
về trong tôi. Và, tôi mong phép mầu thời gian mang bạn Gia Hiên trả lại
cho tôi, cho thành phố biển này.

Nguyễn
Trọng
Nhân
---š
{ › ---

|
|