|

Mục
Lục
Trang
Bìa
Ban
Biên Tập
Lá
Thư
Xuân
Nguyễn
Thị Thanh
Trí
Đọc
Lá
Thư
Xuân
Nguyễn
Đôn
Huế
Trang
Táo
Quân Xứ
Ninh
Chầu
Ngọc
Đế
Lê
Thị Lộc
Câu
Đối
Mừng
XUÂN
Mục
Đồng
Câu Đối
Tết
Vinh
Hồ
Thơ
Xuân
Xuân
Về Trên Phố
Ninh Hòa
Tường
Hoài
Xuân
Chớm
Vinh
Hồ
Chúc
Xuân Đầu Năm
Lý
Hổ
Mừng
Xuân
Nguyên
Kim
Mừng
Xuân Tân Mão
Mừng Xuân
Mới
Nguyễn
Liệp
Xuân
Đi
Chùa
Lễ Phật
Xuân Viễn
Xứ
Lê
Văn
Ngô
Xuân
Nhớ
Thi
Thi
Đón
Xuân
Hoài
Thu
Xuân
Về
Hai
Phương
Ngô
Trưởng
Tiến
Còn
Nợ Mùa Xuân
Lương
Mỹ
Trang
Mùa
Xuân
Đi
Lễ
Chùa
Nguyễn
Thị Thanh
Trí
Chúc Mừng
Tết Tân
Mão
Năm 2010
Du
Sơn Lãng
Tử
Những Sắc
Hoa Mùa
Xuân
Tiểu
Vũ Vi
Tết Quê
Nhà
Gói
Bánh
Lan
Đinh
Có Một
Mùa
Xuân
Như
Thế
Lê
Thị Ngọc
Hà
Bữa Cơm Chiêu
30 Tết
Của
Má
Nguyễn
YLang
Xuân
Quê
Hương
Phạm
Thanh Phong
Tân - Mão...
Phi
-
Ròm
Tết Và
Tuổi
Thơ
Lương
Lệ Bích San
Tết
Hải
Ngoại
Đón Tết Việt
Nam Tại
Toronto Và
San Jose
Trần
Ngọc
Chánh
Tâm
Xuân
Nguyên
Kim
Văn
Hóa
Dân
Gian
Tục
Lệ
Tết
Trần
Ngọc
Chánh
Phỉnh
Nguyễn
Thị
Tuyết
Mai
Ấp
Ngoài
Nguyễn
Thục
Hội
Ngộ
Ninh
Hòa-Dục Mỹ
Hội Đồng Hương
NH-DM,
Nơi Nhìn
Lại Một Thời...
Nguyễn Hồ
Bảo
Đại
Hội -
Tiểu
Hội
Topa Panning
Cắm
Hoa
Trang
Trí
Nghệ
Thuật
Cắm
Hoa
Hải
Lộc
Tranh
Nghệ Thuật
Tranh
Ảnh
Nghệ
Thuật
Phi
-
Ròm
Hoa Xuân
Ngày
Tết
Hình
Ảnh
Xuân
Sử
Xương
Hải
Thơ
Vui
Con
Mèo
Trèo Cây
Cau
Nam
Kha
Nhậu
Một
Mình
Phạm
Thanh
Phong
Chung
Vợ
Chung
Chồng
Mai
Thái
Vân
Thanh
Chất
Vấn
Ngọc
Hoàng
Dương
Công
Thi
Đốt Tràng Pháo
Chuột
Mừng Nhà
Mẹo
Tú
Trinh
Mèo Ngao Lật
Đổ Loài
Cọp Dữ
Tú
Trinh
Ca
Hát/Nhạc
Nhạc Xuân Và Quê
Hương
Thu
Thủy,
Lan
Đinh
Thanh
Nhàn,
Lý
Hổ
Tân Cổ: Không Tên
Nguyễn
Hương
Phương
Ngữ
Ninh
Hòa
Một
Số
Từ
Biến
Âm:
PHỈNH
Nguyễn
Văn
Thành
Tôn
Giáo
Kỷ Niệm Chuyến
Du Xuân
Đà Lạt
Đinh
Hữu
Ân
Năm
Tân
Mão
Nói
Chuyện
Mèo
Ba
Chị
EmTuổi
Mão
Lữ
Thanh
Cư
Tán Ngẫu Về
Loài Mèo Cho
Năm Mới
Trần
Việt
Hải
Năm
Mèo Tản Mạn
Về Mèo
Vinh
Hồ
Ngũ Phụng Thư
Trần
Thị
Phong
Hương
Nỗi
Niềm Năm Con
Thỏ
Thục
Minh
Tản
Mạn
Về
Tết
Tân
Mão
Nguyễn
Văn Thành
d_bb
Đ.H.K.H
Mùa
Xuân
Nào
Trên
Quê
Hương
Tô
Đồng
Liêu Trai Chí
Dị-415
Đàm
Quang
Hưng
Thanh
Phong
Thi
Tập-57
Vũ
Tiến Phái
Hạnh Xả
Nguyễn
Văn Phú
Ngũ Phúc
Lê
Phụng
Tết
Nhất
Nguyễn
Hữu Quang
Kinh
Nghiệm
Sống
Đi
Tìm
Sự
Thật
Tâm
Đoan
Chăm
Sóc
Người
Cao
Tuổi
BS Đỗ
Hồng
Ngọc
Ngày
Tết
Tôi
Đi
Nằm
Viện
Phan
Nho
Tâm
Bình
Thế
Giới
Bình
Trí Bửu
Nguyễn
Thừa
Số
Mạng
Nguyễn
Tính
Văn
Hóa
Ẩm
Thực
Món
Chay
Ngày
Tết
Lê
Thị Đào
Đừng
Quên
Xà
Lách
Xoong
Việt
Hải
Lucky
Money
Đinh
Thị
Lan
Kim
Chi
Hàn
Quốc
Hoàng
Lan
Rau
Muống
Ngâm
Chua
Hoàng
Lan
Thịt
Quay
Kho
Dưa Cải
Chua
Hoàng
Lan
Đậu
Hủ
Trứng
Nguyễn
Y
Lang
Bánh
Tét
Tôi
Gói...
Phi
-
Ròm
Sức
Khỏe
Viêm
Gan
Siêu
Vi
B
BS Nguyễn
Vĩ
Liệt
Biên
Khảo
Kinh
Tế
Việt
Nam
Tổng
Kết Tình
Hình
Kinh
Tế
Của
Việt
Nam
Năm 2010
Nguyễn
Văn Thành
Hoa
Kỳ/Thế
Giới
Tổng
Kết Tình
Hình
Kinh
Tế
Của
Mỹ
Quốc Năm 2010
Nguyễn
Văn Thành
Tài
Nguyên
Nghề
Dệt
Lá
Buồm
Dương
Công
Thi
Ruộng
Muối
Hòn
Khói
Lê
Phú
Thọ
Viết
về
Ninh
Hòa
Con
Mèo
Mun
Nơi
Lăng
Bà
Vú
Quách
Giao
Hòn Vọng Phu
Lê
Văn
Ngô
Phủ
Ninh Hòa
Lê
Văn
Ngô
Bưởi Trái Mùa
Dương
Công
Thi
Viết
về
ninh-hoa.com
Thư
Xuân
Lương
Lệ Huyền Chiêu
Ninh
Hòa
Xa
Mà
Gần
Phan
Trang
Hy
Kỷ
Niệm
Về
Trường:
Trần
Bình Trọng
Ninh Hòa
Một
Mùa Xuân Vắng
Cành Mai
Trần
Hà Thanh
Ký
Ức
Liên
Trạch
Các Trường
Khác
Tôi
Đi
Giữa
Trời
Bồi
Hồi
Lương
Lệ Huyền Chiêu
Bến
Sông
Xưa
Nguyễn
Thị
Tuyết
Hoa
Thi
Nhạc
Giao
Duyên
Ninh
Hòa,
Ninh
Hòa
LMST-Thơ:
LL
Huyền Chiêu
Văn
Học
Nghệ
Thuật
Ngày
Xuân Nói Chuyện
Trầu Cau
Nguyễn
Tấn Ka
Sự
Cô Đơn Và
Khát Vọng
Đợi Chờ...Trong
Thi Phẩm
BẾN ĐỢI
Lê
Miên
Khương
Đọc
BẾN ĐỢI 2 Của
Kim Thành
Và TT Phú Sĩ
Trần
Bình Nam
Tát
Nước
Đầu
Đình
Phạm
Thị
Nhung
Mộ
Xuân
Mạn
Hứng
Dương
Anh
Sơn
Xuân
Tiêu
Lữ
Thứ
Dương
Anh
Sơn
Giai
Thoại
Bài
Thơ
Phong
Kiều
Dạ
Bạc
Trí Bửu
Nguyễn
Thừa
Ý
Của Thơ
Nguyễn
Tính
Mùa
Xuân
Và
Thi
Ca
Người
Xứ
Vạn
Dạ Khúc Tình
Xuân
Tiểu
Vũ
Vi
Tưởng
Niệm
Anh
Ơi,
Đừng
Đi
Nguyễn
Thị
Thu
Thơ
Giao
Thừa
Đinh
Hữu
Ân
Gởi
Bạn
Thân
Dương
Công
Bản
Giông
Tố
Khắc
Họa
Nguyễn
Thị
Bảy
Tình
Biển
Thanh Bình
Viết
Cho Anh
Lê
Tấn
Cam
Hai
Chiếc
Áo
Nguyên
Chất
Tình
Yêu Buổi Sáng
Trần
Thị
Chất
Đổi
Thay
Hương
Đài
Cuối
Trời
Hương
Đài
Sầu
Đông
Lê
Thị
Đào
Thơ
Chờ
Xuân
Trần
Minh
Hiền
Tiễn
Con
Nguyễn
Thị
Tuyết
Hoa
Bềnh
Bồng Đón Xuân
Tường
Hoài
The
Poem Of NumBer
5
And Number
6
Vinh
Hồ
Nem
Chua
Ninh
Hòa
Nguyễn
Thế
Huy
Về
!
Nguyễn
Hương
Xuân
Gõ
Cửa
Quỳnh
Hương
Ninh
Hòa
Tôi
Mơ
Phan
Trang
Hy
Thị
Trấn
Bằng Lăng Tím
Nguyễn
Tấn Ka
Xuân
Trở
Về
Nam Kha
Ta
Muốn
Hỏi
Nguyễn
Y Lang
Chúa
Xuân
Có
Biết?
Hồn
Nhiên
Nguyễn
Liệp
Xuân
Nồng
Đàm
Thị
Ngọc
Lý
Sáu
Bài
Thơ
Xuân
Nguyễn
Thị
Khánh
Minh
Tình Thơ
Lê
Văn
Ngô
Cây
Cỏ Cũng Vui
Lây
Như
Nguyệt
Chùm
Thơ
Như
Nguyệt
Xuân
Nhớ
Mẹ
Phan
Nho
Ta
Về
Đêm
30
Phan
Tưởng
Niệm
Thư
Xuân
Cho
Con
Phan
Tưởng
Niệm
Núi
Cô Tiên
Nguyễn
Hoàng
Phi
Điệp
Khúc
Mùa
Xuân
Bích
Phượng
Dĩ
Vãng
Mùa
Xuân
Nguyễn
Quân
Hạnh
Phúc
Mùa
Xuân
Nguyễn
Quân
Tranh Cố Hương
NhàQuê
Đá Vàng
Cô
Kim
Thành
Thuở Ấy Học
Trò
Cô
Kim
Thành
Xuân Phai
Võ
Ngọc
Thành
Mùa Xuân Nhớ
Mẹ
Trần
Đình
Thọ
Anh
Là
Mùa
Xuân
Hoài
Thu
Em
Không
Về
Nguyễn
Thị
Thu (VN)
Nhớ
Quê
Ngô
Trưởng
Tiến
Sầu
Tha Hương
Nguyễn
Tính
Nỗi
Nhớ...Mùa
Xuân
Hoàng
Trang
Xuân
Chưa
Trọn
Vẹn
Nguyễn
Thị Tri
Thềm
Xuân
Luyến
Mộng
Du
Sơn
Lãng
Tử
Xuân
Viễn
Vọng
Du
Sơn
Lãng
Tử
Mộ Xuân
Hoài
Cảm
Tiểu
Vũ Vi
Văn
Đi
Qua
Ngày
Giông
Bão
Lê
Thị
Mỹ
Châu
Những
Ý
Nghĩ
Vụn
Cuối
Năm
Việt
Hải
Giữ
Lấy
Mùa
Xuân
Cao
Minh
Hưng
Người
Thầy
Dạy
Búp
Bê
Phan
Trang
Hy
Nẻo
Về
Đinh
Thị
Lan
Nhanh
Quá
Những
Mùa
Xuân
Lê
Thị
Lộc
Chuyện
Kể Trong Ngày
Xuân
Thục
Minh
Bạch
Miu
Topa
Panning
Khúc
Loanh
Quanh
Lê
Văn
Quốc
Bếp
Lửa
Chiều
Đông
Trương
Thanh
Sơn
Chuyện
Đầu
Năm
Lâm
Minh
Tài
Đi
Qua Những Bình
Yên
Hoa Cúc
Nguyễn
Hữu
Tài
Mỗi
Độ
Xuân
Về
Thi
Thi
Hạt
Bụi
Trong
Tim
Tiểu
Thu
Một Bông Hồng
Cho Đại Hội
Thụ Nhân
2010 Tại Úc
Người
Xứ
Vạn
Chuyện Xóm Cầu
Gỗ
Nguyễn
Thị
Cẩm
Vân
Thư từ,
bài vở, hình ảnh hoặc
ý kiến xây dựng, xin liên lạc:

diem27thuy@yahoo.com

|

Cắm
hoa trang trí: Hải Lộc
MÙA XUÂN VÀ THI
CA
ó một
dạo NXVạn lang thang trên các web, vô tình nhặt được một bài thơ
tình của một người thiếu nữ còn rất trẻ nhưng rất tài ba. Người
viết không để ý đến nét yêu kiều của người con gái, mặc dù có
thấy tấm hình của nàng, nhưng lại để ý đến bài thơ thật kỳ diệu
so với tuổi của người con gái ấy. Xin ghi lại đây hầu tặng quý
độc giả thân thương vài vần thi ca mùa xuân của thế hệ có thể
tạm gọi là một rưỡi... Bài thơ có tựa đề rất độc đáo...."Người
đừng về góc phố của ngày xưa"...
Ngay cái
tựa đề đã cho người viết những rung động thi ca bất thường...
"Người
đừng về góc phố của ngày xưa"
người đừng về góc phố ấy tìm em
bởi vì em đã không còn tồn tại
những kỷ niệm xưa…
… một thời dấu ái
đã chôn vào vùng ký ức lãng quên…
người đừng về góc phố cũ thân quen
tìm chút hương yêu…
… bên hàng me xanh lá
(gió mùa thu thổi buồn qua xứ lạ
sẽ thấy hồn mình chết cả ước mơ)…
người đừng về tìm lại những câu thơ
thơ đã nát…
… như hồn em đã nát
bàn chân ai qua…
… dẫm lên phím nhạc
để cung buồn tan tác giữa đêm mưa
người đừng về góc phố của ngày xưa
để nghe trống vắng gọi mùa nhung nhớ
để nghe thương đau tràn trong hơi thở
để nghe hồn…
… vụn vỡ một lần đi.
thi
hạnh
Người
viết có tánh tò mò, nhìn gương mặt trẻ trung của nhà thơ rất
"sữa" có tên Thi Hạnh qua tấm hình trên trang web mà lại biết
làm thơ chỉ gợi thêm cho tôi tính tò mò cố hữu. Quý vị thi sĩ
trưởng lão hay trung niên thì không nói làm gì, tôi cũng không
quan tâm cho lắm, bởi đã là "lão" hay "trung" rồi thì thơ hay
thơ dở cũng không thành vấn đề. Nhưng Thi Hạnh là ai thì quả
thật tôi chưa từng hân hạnh được biết, chưa từng được nghe, chưa
từng được quen... Vậy mà bây giờ tự nhiên hiển hiện trong làng
thơ hải ngoại như một ánh sao mai xuất hiện trước bình minh thì
cũng là điều đáng cho tôi ngạc nhiên và phục lăn đấy chứ! Nội
cái tên Thi Hạnh cũng đã đủ thấy thơ rồi (Thi hạnh là hạnh phúc
của thơ đó mà!).
Thú thật với quý bạn tôi chẳng phải là nhà thơ nhưng lại là
người rất thích thơ, thơ dở thơ hay gì tôi cũng đọc. Đọc để biết
hay dở thế nào để mình học hỏi. Tôi tò mò đọc thử một bài thơ
đầu tiên của Thi Hạnh. Thật sự nếu Thi Hạnh không chọn cho bài
thơ cái tên rất ư là lạ thường và gợi cảm
"Người
đừng về góc phố của ngày xưa"
thì có lẽ tôi cũng chưa nhảy vào ngay để đọc thơ của Thi Hạnh.
Cái tựa đề thật lạ lùng! Chính cái tựa đề bài thơ đã đập vào mắt
tôi như một sự gợi cảm thích thú. Cái đánh động thứ hai vào tâm
não tôi là tôi nghĩ "cô bé" này chắc còn trẻ lắm, cớ sao lại có
câu chuyện tình ở
"góc
phố của ngày xưa"?
xảy ra ở cái tuổi nào vậy? Đó chẳng phải là câu chuyện tình giả
tưởng hay huyền hoặc đó sao? Tôi vẫn thích mỗi bài thơ là một
câu chuyện thật... nhưng bài thơ này có phải là câu chuyện thật
không? Bài thơ đặt cho tôi nhiều câu hỏi lắm!
Tại sao "cô bé" này lại có lời (như có vẻ)... xua đuổi một người
tình cũ như thế nhỉ...? Sao "cô bé" lại cả gan vậy, sao lại giận
hờn, làm dỗi một cách tuyệt tình, dứt khoát hết sức như vậy? Sao
còn trẻ mà đã có người yêu mà lại không muốn người yêu trở lại
góc phố của ngày xưa?...
Đừng
và đừng... "Người đừng về....".
Cả bao nhiêu câu hỏi lãng vảng trong đầu tôi. Tôi cảm thấy thích
thú và đọc trọn bài thơ... để biết xem với tuổi trẻ như Thi Hạnh
đang sống ở hải ngoại này thì tiếng Việt của Thi Hạnh đẹp như
thế nào, hay nàng làm thơ rất vụng về, mà vụng về tôi cũng đọc.
Đôi khi tôi lại thích cái vụng về... Nàng viết:
người
đừng về góc phố ấy tìm em
bởi vì em đã không còn tồn tại
những kỷ niệm xưa…
… một thời dấu ái
đã chôn vào vùng ký ức lãng quên…
Bài thơ theo thể tự do, nhưng vần điệu rõ ràng là rất chỉnh.
Nhưng nội dung thật là sầu đắng đau khổ tang thương...
"Người
đừng về góc phố ấy tìm em?"
sao vậy?
Tôi tưởng là cô bé đã giận một anh chàng bạc tình nào đó nên
không muốn cho trở lại gặp mặt..., dữ thật! Có người yêu xưa nào
mà lại không muốn trở về chốn cũ (?) để tìm lại chút hương ấm
ngày xưa. Ngay cả Vua Tự Đức khi người đẹp mất đi rồi vẫn tuôn
ra hai câu thơ sầu lắng
"Đập
vỡ gương xưa tìm thấy bóng, Xếp tàn y lại để dành hơi"
kia mà, huống chi người phàm xác thịt như anh chàng nào đó...
Nhưng rõ ràng là không phải lỗi ở anh chàng đó... khi cô bé
viết...
"bởi
vì em đã không còn tồn tại..."!
À, hóa ra là thế...
"bởi
vì em đã không còn tồn tại..."
chớ không phải nguyên do gì khác... nên cô bé khuyên
“người
đừng có về lại góc phố ấy tìm em”...
lời khuyên rất phải nhưng cay đắng quá! Phải chi cô bé nói
"anh
đừng về vì em đã không còn nữa"...
nghe nhẹ
nhàng hơn không. Nhưng ở đây cô bé đã nói
"bởi
vì em đã không còn tồn tại"...
Nàng dùng hai chữ
"tồn
tại"
ở thể
"negative"
(không
còn tồn tại)
nghe hay quá, nhưng thật trách móc quá, giận dỗi quá, không còn
gì nữa cả...! Thế là tuyệt tình! Là hết! Chết thật!
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì hình như cô bé vẫn chưa nguôi, nếu
không sao lại bảo
"những
kỷ niệm xưa..., một thời dấu ái..., đã chôn vào vùng ký ức lãng
quên...".
Đừng nhắc đến nữa! Rõ ràng là cô bé đang giận thiệt, cố gắng
chôn chặt kỷ niệm
"vào
vùng ký ức lãng quên..."
không
thèm nhớ tới nữa, không màng ai nhắc tới nữa... Bí lối.... hết
đường binh! Tội nghiệp cho anh chàng này quá!
Tò mò như thế chưa đủ, tôi đọc tiếp:
người
đừng về góc phố cũ thân quen
tìm chút hương yêu…
… bên hàng me xanh lá
(gió mùa thu thổi buồn qua xứ lạ
sẽ thấy hồn mình chết cả ước mơ)…
Vậy là cô bé chưa giận dỗi nhiều lắm, vì nàng bảo
"người
đừng về góc phố cũ thân quen tìm chút hương yêu... bên hàng me
xanh lá”
là vì bây giờ thì ở nơi
“xứ
lạ...”,
gió mùa thu thổi buồn
“sẽ
thấy hồn mình chết cả ước mơ".
Như vậy là nàng vẫn còn...
"tồn
tại"
nhưng lại ở một nơi khác, một xứ khác…(?) Vẫn còn chút hy vọng
nàng vẫn còn sống và hiện đang ở đâu đó ở hải ngoại này chứ
không còn ở góc phố của ngày xưa (thôi vậy cũng vẫn tốt hơn là
... em đã không còn tồn tại...). Rõ ràng là cả hai ngày xưa đã
có nhiều ước mơ..., đã từng chia sớt những hương yêu còn đọng
lại ở đó, nếu không sao anh ấy lại muốn về lại góc phố cũ để tìm
...
Đi sâu thêm vào chi tiết:
người
đừng về tìm lại những câu thơ
thơ đã nát…
… như hồn em đã nát
bàn chân ai qua…
… dẫm lên phím nhạc
để cung buồn tan tác giữa đêm mưa
À
há!
"người
đừng về tìm lại những câu thơ...".
Chết thật! Vậy là hồi đó hai người cũng đã biết làm thơ. Người
ấy là ai? chắc cũng còn trẻ tuổi, nhưng cũng có thể lớn hơn cô
bé, nhưng Thi Hạnh chắc chắn là còn nhỏ và rất nhỏ, sao lại có
thể làm thơ? Hay Thi Hạnh là hiện thân của một tài năng thi sĩ
của tiền kiếp? Thật khó trả lời. Chỉ có Thi Hạnh mới trả lời
được. Hóa ra
“người
đừng về tìm lại những câu thơ…”
là vì
"thơ
đã nát.... như hồn em đã nát".
Lý do nào đã làm cuộc tình này tan nát, vì gia đình? vì thời
cuộc, vì lỗi của người yêu? Không thể ngờ được...."bàn
chân ai đi qua dẫm lên phím nhạc.. Để cung buồn tan tác giữa đêm
mưa."
Đúng là nàng dùng chữ tượng thanh tượng hình tới bến... Sự so
sánh ẩn dụ tuyệt diệu như vậy của Thi Hạnh thật tài tình!
người
đừng về góc phố của ngày xưa
để nghe trống vắng gọi mùa nhung nhớ
để nghe thương đau tràn trong hơi thở
để nghe hồn…
… vụn vỡ một lần đi.
Và cuối cùng Thi Hạnh bảo
"người
đừng về góc phố của ngày xưa... để nghe trống vắng gọi mùa nhung
nhớ"...
Rõ ràng là không còn gì nữa ở đó cả...
"để
nghe thương đau tràn trong hơi thở"...
như vậy là cuộc tình này cũng đã đau khổ, khổ đau nhiều lắm rồi
đến nỗi mỗi tiếng thở đều có chứa những niềm đau... Cái khổ đau
này thật to lớn quá...
"để
nghe hồn vụn vỡ một lần đi...".
Nếu đọc
bài thơ mà không biết người, không thấy hình, không thấy bóng,
không thấy gương mặt khả ái của một người con gái duyên dáng với
mái tóc đen tuyền, vần trán cao và đôi mắt thông minh, đôi môi
mộng, chiếc áo dài trắng nữ sinh tuyệt đẹp thì người viết nghĩ
đây là bài thơ của một người đã lớn, ít nhất là trung niên trở
lên, vì nhạc thơ và vần điệu nghe vững chãi quá, rất thơ, và
ngôn ngữ tiếng Việt thật tuyệt vời trong sáng. Ai bảo tuổi trẻ
hải ngoại không tài ba như cha ông đó nhỉ?
Mà nghe đâu hồi nhỏ Thi Hạnh đến Bắc Âu chỉ mới chừng 9 tuổi làm
người viết hết sức ngạc nhiên. Ở cái tuổi măng non này thì làm
gì có tình yêu ở quê nhà hay có người yêu, có góc phố đậm chút
hương yêu ? Mà tại sao cô bé lại có thể nhắc được những kỷ niệm
dấu ái của một thời yêu đương nồng thắm đến như vậy. Thật lạ!
Người viết hoàn toàn ngẩn ngơ trước bài thơ này. Bây giờ lại
biết thêm được Thi Hạnh làm thơ rất nhiều, vậy thơ của Thi Hạnh
để đâu cho hết!? Lại biết được Thi Hạnh là một cô giáo. Ừ ! cô
giáo thì thường là giỏi và làm thơ hay là đúng rồi. Nhưng mình
vẫn tự hỏi, hồi đó Thi Hạnh vẫn còn nhỏ nhít có mắc mớ gì đến
chuyện làm thơ tình mà lại nhắc đến những kỷ niệm cũ ngày xưa ở
chốn quê nhà (?) ...Vẫn còn là bí mật!
Nhưng bài thơ hết sức buồn. Nếu thật có ở ngoài đời thì cũng là
điều đáng buồn cho người bạn trai được nàng nhắn nhủ… Đến đây
người viết bỗng nhớ mấy giòng nhạc của VTA trong một Bài Tình
khúc không tên..."Thôi
anh đi về đi, Xa nhau rồi, Thương nhau mà chi, Duyên không tròn,
Lưu luyến càng thêm đau buồn...".
May mắn
thay! Bất ngờ người viết gặp được nữ thi sĩ trẻ Thi Hạnh trong
chuyến nàng viếng thăm Úc châu cách đây mấy tháng. Thi Hạnh đi
cùng với phu quân là Bs Nguyễn Đức Hoá từ Na-uy sang. Nàng trẻ
thật và phu quân của nàng cũng trẻ như nàng. Chúng tôi gặp nhau
tại Toà soạn tờ Tuần báo Văn Nghệ ở Sydney của Nguyễn Vi Tuý,
cùng với luật sư Nguyễn Văn Thuần và nữ văn sĩ Lệ Hằng. Chúng
tôi có bữa cơm trưa thân mật với các vị trong giới văn nghệ ở
toà báo. Tôi đem câu chuyện bài thơ vừa kể ra hỏi để biết tự sự
nhưng nàng chỉ... cười, cười..., và không trả lời…
Bài
thơ lại càng thêm… bí mật...
Ở
đây, một Thi Hạnh hiện thực, hiển hiện trước mắt tôi chớ không
còn là ảo ảnh - một nhà thơ nữ trẻ tuổi, xuất sắc hiếm hoi - một
cô giáo trẻ giỏi dang ở chốn quê người... Sao lại có người tuổi
trẻ tài ba thế nhỉ? Xin ngã mũ chào Thi Hạnh, người con gái
Việt Nam
da vàng ... Một ngôi sao mai rực sáng trong vườn thơ xuân hải
ngoại./-
NXVạn

|

  
Trang XUÂN 2011- Văn Học Nghệ Thuật
Và Quê Hương
|
|