Lâu
thật là lâu….
Kể từ khi Mẹ tôi mất, tôi không
c̣n tâm trạng nao nức mỗi khi tết đến, xuân về…..Thiếu Mẹ, bao
nhiêu nỗi lo phiền trong cuộc sống như đều đổ ập lên tôi, nên cứ
đến gần tết là ḷng tôi ngổn ngang trăm mối lo….
Mẹ tôi mất giữa năm bảy tư. Hơn
bốn năm sau tôi lấy chồng. Chồng tôi, một giáo- sư kiêm thanh tra
trung học dưới chế độ cũ, phải đi học-tập- cải- tạo nên cuộc sống
kinh tế gia đ́nh chúng tôi rất khó khăn…..V́ thế tôi càng thêm…sợ
tết!!!Để rồi, từ dó tôi cứ phải”đón xuân này, nhớ xuân xưa”…cứ nhớ
về những mùa xuân của thời kỳ vàng son ngày trước, có đầy đủ Cha
Mẹ, anh chị em, cả gia đ́nh đầm ấm quây quần đón xuân….
Rồi cách đây hơn hai năm Cha tôi
lại mất!
Chúng tôi theo Cha về quê sau hơn
nửa thế kỷ xa cách, hài cốt Mẹ tôi cũng được đưa về cùng….Sau khi
hoàn tất việc chôn cất -chúng tôi - tất cả những đứa con của Cha
Mẹ đều phải từ giă Cha Mẹ để rồi…chia tay…ai về nhà nấy, tiếp tục
cuộc sống! Ḷng ai cũng trĩu nặng buồn thương!
Đến bốn mươi chin ngày, chúng tôi
lại về bên Cha mẹ…Trước mộ Mẹ Cha ḷng tôi đau như cắt…tôi không
muốn rời xa …Nghĩ đến ngày tết sắp đến….Cả mười đứa con Mẹ đều
sống xa quê, Cha Mẹ lạnh lẽo biết bao khi không có đứa con nào gần
gũi hương khói.! Tôi quyết định…và th́ thầm hứa cùng Cha Mẹ- Tết
con sẽ về!....
Trở về Sài G̣n, chúng tôi bàn tính
và dự định, sắp xếp mọi chuyện …c̣n bốn tháng nữa là đến Tết.
Chúng tôi, ba chị em gái, mỗi lần
có dịp gặp nhau là bàn tính cho chuyến đi, dự trù sáng mồng một về
đến quê sẽ đến Mộ cúng cơm Cha mẹ ngay, nên phải lo nấu nướng chu
đáo trước, để khỏi làm phiền bà con đầu năm….chị em chúng tôi
phân chia công việc cụ thể…lo chuẩn bị chu đáo, đầy đủ mọi
thứ….Lần đầu tiên sau gần bốn mươi năm, tôi có tâm trạng nao nức
chờ đợi, trông mong sao chóng đến tết!
Tết đến!
Suốt ngày ba mươi tết, tôi lo tất
bật mọi chuyện. Cúng ba mươi xong, lo thu xếp dọn dẹp trưng
bày…nhưng lạ thật, cả núi công việc như thế mà tôi không hề thấy
mệt tí nào….Giao thừa! sau khi bày biện dốt nhang xong, tôi và con trai đi Chùa lễ Phật, mọi năm
trước, ngay sau khi cúng Giao thừa, vợ chồng tôi thường đi hái lộc
đầu năm và sáng mồng một tết tôi và con trai lên Chùa lễ Phật, sau
đó qua nhà em gái tôi ở quận Tám thắp nhang cho Mẹ tôi…năm nay
thay đổi…Tôi đi Chùa ngay sau giao thừa, về đến nhà, hóa vàng…xong
xuôi mọi việc cúng lễ đă gần hai giờ sáng, hơn bốn giờ là phải ra
sân bay nên tôi quyết định thức luôn….tôi lo nấu nướng chuẩn bị
cúng mồng một…. Sắp đặt mọi thứ lên bàn thờ cúng cơm Cha chồng tôi,
thu xếp mọi thứ để về quê….vừa đúng bốn giờ sáng. Tôi đánh thức
chồng tôi dậy, thắp nhang cúng bái, xong anh chở tôi ra sân bay,
hai cô em gái của tôi cũng đang trên đường ra đó…
V́ có thay đồi nên sáu giờ bốn
mươi máy bay mới cất cánh….Mặc dù thức cả đêm nhưng suốt đường
“bay” tôi không hề chợp mắt, ḷng nôn nao khó tả vô cùng!
Đến Huế gần tám giờ sáng….trời mưa
lất phất và rất lạnh . Chúng tôi gọi Taxi về quê, làng Bồ bản
Quảng trị cách Huế hơn bảy mươi cây số!
Đúng mười giờ, xe dừng ngay trước
nhà cậu em họ….Nửa giờ sau chúng tôi ra đến nghĩa trang, đến bên
Cha Mẹ….
Tôi cảm động rơi nước mắt khi thấy
nén nhang đang dỡ cháy, một đĩa bánh chưng, một đĩa mứt, một phong
bánh ngọt…Tuy đơn sơ đạm bạc, nhưng tôi biết đây là cả tấm ḷng
của gia đ́nh anh con Bác tôi dành cho Cha Mẹ tôi! Thật trân trọng
biết bao!
Ba chị em tôi cùng sắp xếp bày
biện để cúng….Thật sung sướng và hạnh phúc khi mong ước được thành
hiện thực- đúng ngày mồng một tết, được đứng trước mộ Cha Mẹ! Tôi
không ngăn được nước mắt….Ba chị em tôi ở với Cha Mẹ thật lâu,
không muốn rời xa….Chúng tôi cũng không quên viếng Mộ bà con lân
cận….
Rời nghĩa trang chúng tôi đến Chùa
làng lễ Phật, h́nh Cha Mẹ tôi cũng được đặt ở Chùa, thế là ngày
nào hai Cụ cũng được nghe kinh kệ…. Được tiếp chuyện cùng Thầy Đại
Đức trụ tŕ Chùa, chúng tôi càng thấy ḷng thanh thản, một nhà sư
trẻ chưa được ba mươi tuổi, thế mà lại hiểu sâu về Phật pháp, tận
tâm thuyết giảng cho đệ tử về những điều Phật dạy, quan tâm và chu
đáo với đệ tử , nhất là với các em oanh vũ, tạo điều kiện để các
em giải trí lành mạnh sau những buổi học.. (làm sân bóng đá để các
em nhỏ đá bóng vào mỗi buổi chiều….).
Sau giờ nghỉ trưa, chúng tôi đi
thăm bà con trong làng…Đă lâu lắm rồi tôi mới có được một cái tết
vui như thế…Từ già đến trẻ, , ai ai cũng tươi cười vui vẻ, thăm
viếng, chúc tụng lẫn nhau….đi chùa, đi viếng mộ, đi đâu cũng gặp
bà con thân t́nh, tất cả đều giản dị, đơn sơ, mộc mạc nhưng thấm
đượm chân t́nh và nồng ấm vô cùng! Ư nghĩa biết bao những ngày tết
ở thôn quê ! Tôi cảm thấy an ủi nhiều v́ Cha Mẹ tôi được an nghỉ
trên mảnh đất thấm đượm t́nh người của tổ tiên…
Trước khi bóng đêm phủ xuống quê
nhà, chúng tôi lại thăm Cha Mẹ một lần nữa….
Buổi tối ở thôn quê thật yên tĩnh
và trong lành….tôi như muốn hít thở thật sâu để tận hưởng tinh hoa
của cuộc sống….
Tôi ch́m sâu vào giấc ngủ cho đến
tờ mờ sáng hôm sau…
Mồng hai tết…Một ngày mới bắt đầu…
Chúng tôi lại đến bên Cha Mẹ và ở
thật lâu….Tôi nuốt nước mắt giă từ Cha Mẹ và ước mơ có được những
lần trở về….
Đến trưa, chúng tôi lên đường vào
Huế…Và chiều hôm ấy lần đầu tiên, chị em tôi đi thăm Mộ Chú Thím
và Cậu Em họ của tôi . Cả ba được an nghỉ trên một đồi thông rất
đẹp và thơ mộng…. Trên đường về, chúng tôi lại đi thăm thêm ba
ngôi Chùa nữa… Đặc biệt năm nay ở Huế cũng như Quảng trị, v́ tiết
quá lạnh nên hoa mai không nở nổi…khó t́m được một cây mai nở
hoa…ngay cả hoa sứ cũng không nở nổi…nhưng hầu như cây Thiết mộc
Lan nào cũng trở hoa…Tôi nhớ lại tối mồng một tết năm ấy, ở quê
cha, tôi say giấc trong hương Thiết mộc lan thoang thoảng… Huế
không lạnh bằng Quảng Trị, và tiết trời cũng dễ chịu,
dễ…thương…Đẹp thay quê của Mẹ tôi….!
Sáng mồng ba tết! Chúng tôi ra sân
bay từ sáu giờ rưỡi sáng, để kịp chuyến bay vào Sài g̣n lúc tám
giờ…Trên đường về nhà, tôi nghĩ đến công việc hằng ngày, mà trước
tiên là lo nấu cúng mồng ba ngay sau khi về đến nhà…..
Đang nấu nướng th́ Thu Thủy gọi
điện…Anh Thành và mọi người muốn Thủy và tôi có mặt trong buổi họp
mặt vào hai giờ chiều mồng bốn ở Nha Trang….Tôi hỏi ư kiến chồng
tôi rồi gọi điện cho Đại lư bán vé tàu, được biết c̣n hai vé
giường nắm, nhưng khác …tầng và…khác… cả buồng…, kệ…có vé là tốt
rồi…đến lúc đó sẽ hay, nhưng ngày tết họ không giao vé tận
nhà…Thế là …tôi đành xin lỗi…Ông Bà…cho con đi lên ga mua vé rồi
con về…nấu tiếp!!! Khổ thân tôi…ya…ma…ham…vui!!
Tôi biết sẽ c̣n nhiều niềm vui hứa
hẹn trong chuyến đi Nha Trang….Tôi muốn hét lên thật to…Ôi! Mùa
xuân đẹp quá! Vui quá!!!
Tôi xin cám ơn tất cả…cám ơn những
ai đă cho tôi một mùa xuân đẹp….nhất là cám ơn chồng tôi, đă lo
toan mọi việc trong mấy ngày tết cho tôi được về quê thăm Cha
Mẹ….và ngày mai lại được về quê hương thứ hai- Nha Trang Ninh
Ḥa….c̣n nữa, c̣n nhiều niềm vui nữa….chưa hết đâu….Xuân như ư
mà!....