ính
chào quư đồng hương, thân hữu
và các bạn,
Những ngày cuối năm …Trời đang chuyển sang xuân….Trời Sài G̣n
mấy hôm này dễ chịu và êm đẹp quá! Mặc dầu…cũng có lúc, trời trở
gió, những ngọn gió chướng gây phiền phức, khó chịu cho những ai
có cơ thể nhạy cảm…không chịu được những cơn gió nghịch mùa!
Điều này dễ hiểu thôi- hồng đẹp ắt phải có gai, (!) tiết trời
cũng thế…phải chảnh một tí để gây ấn tượng, để thể hiện ḿnh-
Chúa Xuân mà!
Trời đẹp thật ! Sáng sớm hơi se lạnh, cái lạnh nhè nhẹ ḥa lẫn
trong không khí, trong đất trời len lén đi vào ḷng người khơi
gợi nỗi nhớ quê hương da diết trong ḷng những kẻ tha hương. Rồi
khi ánh dương xuất hiện, bừng sáng cả đất trời, vạn vật như hồi
sinh, chuyển ḿnh vươn lên đón nhận những tia nắng vàng rực rỡ
đang tỏa sáng… lan dần… lan dần…chan ḥa hơi xuân ấm áp.
“ Xuân
đă về, xuân đă về ḱa bao ánh xuân về tràn lan mênh mông”
Xuân
đă về!
Vâng!
Xuân đă về!
Cây cỏ xanh tươi mượt mà, muôn hoa đua nở khoe sắc thắm…chim
chóc líu lo ca hát, ong bướm rập rờn thủ thỉ khúc t́nh ca cùng
các nàng hoa xuân xinh đẹp….Vạn vật đang thay áo mới và cùng
nhau ḥa tấu khúc nhạc xuân muôn điệu. Tất cả như đang ch́m đắm
trong niềm hạnh phúc an b́nh, muôn sắc màu rực rỡ…
Chú ngựa Giáp Ngọ sau một cuộc hành tŕnh gian khổ dài dằng dặc-
sáu mươi năm- nay lại trở về, mang theo mùa xuân mới.-XUÂN GIÁP
NGỌ- Mọi người nô nức đón xuân, mừng Tết Nguyên đán cổ truyền
của dân tộc.
Xuân đến, xuân đi và xuân lại trở về….Đó là một lẽ thường t́nh
của tạo hóa, một qui luật tự nhiên của đất trời....Thế mà hầu
như mọi người đều chờ đón Xuân, thậm chí c̣n có người mang tâm
trạng nao nức như lần đầu tiên đón đợi t́nh nhân….
Em
nghe không mùa xuân đang trở lại
Trong
hồn xanh hy vọng mím môi cười
Đưa
nhau về ḷng ấm một niềm vui
Dù
chân bước trên quê người tháng chạp
Trần
trung Đạo
Mùa xuân tươi đẹp và đậm đà hương sắc biết bao! V́ thế nhà thơ
Xuân Diệu đă có một khát khao táo bạo được thay tạo hóa giữ măi
sắc hương ấy…
Tôi
muốn tắt nắng đi
Cho
màu đừng nhạt mất;
Tôi
muốn buộc gió lại
Cho
hương đừng bay đi.
Nhà thơ đă tha thiết muốn được cất giữ tất cả tố chất quư báu
của mùa xuân - xuân tuyệt diệu quá…!
Của
ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này
đây hoa của đồng nội xanh ŕ;
Này
đây lá của cành tơ phơ phất;
Của
yến oanh này đây khúc t́nh si;
Và này
đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi
buổi sớm thần Vui hằng gơ cửa;
Tháng
giêng ngon như một cặp môi gần
Tôi
sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi
không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Mọi người mong xuân đến…và sợ xuân chóng qua…Nhưng…không phải ai
cũng vui vẻ, hạnh phúc đón xuân….Trong chúng ta, có không ít
người khó có được tâm trạng nao nức đón xuân như ngày xưa c̣n
bé! Xuân về, Tết đến, hẳn nhiên chúng ta không thể lắc đầu từ
chối- không muốn-! Dù muốn hay không th́ cũng phải cùng mọi
người đón xuân…
Có thể nói rằng đă từ lâu, chúng ta khó có một mùa xuân vui trọn
vẹn. Hăy nghe ước mơ của Thầy Cô Lê văn Ngô trong mùa xuân Nhâm
Th́n “Chúng tôi quyết t́m lại mùa xuân trong tôi, v́ đă từ lâu
rồi chúng tôi chưa về quê ăn Tết.” Và rồi Thầy Cô đă ước mơ vượt
trùng dương du xuân cùng gia đ́nh “ninh-hoa.com”, cùng
nhau hưởng những ngày xuân thần tiên…! Thế mới biết dù ở đâu
chăng nữa, dù không c̣n mang quốc tịch Việt Nam, ḍng máu Việt
vẫn không ngừng chảy trong trái tim những người Việt Nam yêu quê
hương…Biết bao nhiêu người dân Việt đón xuân với tâm trạng ngậm
ngùi thương tiếc, với nỗi nhớ không nguôi- “đón xuân này tôi nhớ
xuân xưa”…
Chúng ta vui xuân nhưng cũng đừng quên trên đời c̣n có những
mảnh đời bất hạnh, những mảnh đời cơ nhỡ, những em bé lạc loài,
những tâm hồn phiền muộn sợ ngày xuân…Và có lẽ bây giờ chúng la
đă đồng cảm cùng nhà thơ Chế Lan Viên :
Tôi có
chờ đâu có đợi đâu
Đem
chi xuân đến chỉ thêm sầu.
Với
tôi tất cả đều vô nghĩa,
Tất cả
không ngoài nghĩa khổ đau!.
Sầu
đau đến thế. Nhưng vẫn có lúc Chế Lan Viên đă chờ đón xuân với
tâm trạng nao nức …với tấm ḷng tha thiết yêu xuân, yêu người:
Hoa
vàng trước ngơ em qua,
Sáng
nay bỗng ướm cánh hoa vào mùa.
Đây
vườn lộc biếc cành tơ.
Năm đi
chưa hết đă ngờ xuân đâu!
Chúng ta đă phần nào hiểu được những cung bậc, những trạng thái
tâm hồn của mọi người khi xuân về….C̣n chúng ta- những thành
viên của
ninh-hoa.com- th́
sao? Đặc biệt năm nay- Năm đầu tiên của Thập niên thứ hai- mọi
nao nức chờ đón và niềm vui như tăng lên bội phần.
Mới đó mà
ninh-hoa.com đă được mười một tuổi ! Mười một
năm!Lượng thời gian không dài mấy so với đời người, nhưng thật
dài với sự trường tồn, hiện hữu của một trang web…Nhất là điều
kỳ diệu mà
ninh-hoa.com đă đem
đến cho đồng hương thân hữu Ninh-Ḥa : Nối ṿng tay lớn, thắt
chặt t́nh đoàn kết thân ái của con dân Ninh-ḥa và thân hữu khắp
năm châu bốn bể. Trang web
www.ninh-hoa.com không
chỉ cho chúng ta những kiến thức cần thiết trong cuộc sống về
Đạo, về Đời…mà c̣n là nơi để chúng ta trang trải nỗi ḷng thương
nhớ quê hương, thầy cô, bè bạn…và cũng là nơi cho chúng ta đón
nhận những chân t́nh thân thiết….