Nh́n mẹ qua màn
h́nh trên máy tính, mẹ thường khóc ấm ức như một trẻ thơ, có lẽ mẹ nhớ
đến những ǵ mà mẹ đă mất, mẹ mất rất nhiều, mất tất cả những ǵ mà từ
khi mẹ chưa có một đứa con nào cho đến khi mẹ sanh đến 11 đứa con, có
phải thế không Mẹ?
Và mất cả những giao cảm trong tâm tư
Thương Mẹ quá, nhưng con biết làm sao đây?
Nỗi xót xa không dừng bởi những ḍng nước mắt.
Từng tiếng khóc nức nở con đang khóc, nhưng nào mẹ có nghe Mẹ ơi!
Con có ngồi trước mặt mẹ, mẹ cũng không nói được lời nào …Mẹ ơi!
Đổi được căn nhà mới đầy đủ tiện nghi cho mẹ về, nhưng mẹ không về
được
Thế nhưng con vẫn hằng mơ ước, ước chi có Mẹ
Con muốn lo cho mẹ v́ con không bận chuyện gia đ́nh, nhưng con vẫn
không thể…
Những điều con không thể v́ số phận của con….
Rồi một ngày mẹ sẽ ra đi con cũng không thể…
Con không làm sao đến bên mẹ được nữa Mẹ ơi!
Tháng 5/2014
Hà Thị Thu Thủy
MẸ ĐĂ RA ĐI
Mẹ Yêu. Những lời
này con viết giữa tháng 5, nhưng chưa gởi lên trang Web th́ 2 câu cuối
cùng thật sự đă đến với con vào tháng 11/2014.
Rồi một ngày mẹ sẽ ra đi con cũng không thể…
Con không làm sao đến bên Mẹ được Mẹ ơi!
Mẹ đă thật sự ra đi biền biệt, Mẹ đă giă từ cỏi đời, chúng con đă mất
Mẹ.
C̣n nỗi đau nào hơn nỗi đau mất mẹ. C̣n nỗi xót xa nào hơn sự ra đi
của mẹ hiền.
Mẹ phải nhập viện v́ bị té làm ảnh hưởng đến xương hông. Mẹ đă nằm yên
trên giường tuy không mê man nhưng Mẹ không nói ǵ và cũng chẳng ăn
uống được ǵ chỉ kêu đau mỗi khi thuốc không c̣n tác dụng. BS cho biết
với sức khỏe của Mẹ không thể mổ được.
H́nh ảnh mẹ trong những cơn đau đớn quằn quại được các em gởi trên
Facebook. Anh em con và các bạn đều nh́n thấy. Con đă nhận được những
lời chia sẻ từ các bạn.
Nh́n thấy h́nh ảnh đó ḷng chúng con thật đau xót nghẹn ngào không
ngăn được những ḍng nước mắt.
Chúng con không làm sao chia xớt được với Mẹ. Mẹ ơi!
Tất cả các anh chị em bên Canada thay phiên nhau vào chăm sóc cho mẹ.
Nhưng nỗi đau đớn bởi vết thương làm mẹ oằn đau, anh chị em chúng con
không thể nào đành ḷng để Mẹ chịu đựng cơn đau đớn như thế này.
Nên đă xin ư kiến Bs cho Mẹ mổ, để c̣n mong một tia hy vọng dù mỏng
manh cho mẹ, v́ Mẹ có nằm yên đó trong cơn đau cũng chỉ để chờ đến
ngày nhắm mắt xuôi tay.
Sau 10 ngày không ăn uống, chỉ truyền nước biển. Các Bác sĩ kiểm tra
và đă chấp nhận ca mổ.
Ca mổ không mất nhiều thời gian. Sau khi rời pḥng mổ Bs ra báo tin
vui cho gia đ́nh là ca mổ thành công. 2 tiếng đồng hồ sau mẹ được đưa
ra pḥng ngoài.
Khi đẩy Mẹ ra bên ngoài để vào pḥng nằm, nh́n Mẹ tươi tắn tỉnh táo
hẳn.
Mẹ lên tiếng tṛ chuyện và ăn vài muỗng cơm, uống nước. Mẹ c̣n ôm hôn
đứa cháu ngoại.
Thời gian lúc đó là 7 giờ tối giờ Canada. Sự vui mừng của các anh chị
và các em thông báo về VN.
Tất cả gia đ́nh đều yên tâm và cùng chia sẻ nỗi vui mừng không tả
xiết.
Thế mà đến 11 giờ đêm, cái tin Mẹ đă ra đi quá bất ngờ. Mẹ ra đi nhẹ
nhàng và cũng không phải chịu sự đau đớn trong thân thể.
Anh chị em đă kịp thời mời sư cô đến cùng cả nhà ngồi quanh niệm Phật
ngay trong BV.
Câu kinh kệ đă kịp lúc khi Mẹ vừa trút hơi thở cuối cùng.
Các anh chị em chúng con ở Canada đă làm đầy đủ các nghi thức cho mẹ.
Tại VN, chỉ c̣n có anh Quang và con cùng các cháu, xin đến chùa phát
tang và cúng thất mỗi tuần cho Mẹ.
Mẹ ơi! Mẹ đă không c̣n nữa, chúng con cảm thấy một sự trống vắng vô bờ
bến.
H́nh ảnh của Mẹ trong mỗi hành động cứ luôn lảng vảng bên chúng con.
Lời nói yêu thương của mẹ vang vọng măi bên tai chúng con.
Chúng con yêu mẹ. Mẹ ơi!
Chúng con cầu xin linh hồn Mẹ sớm được phiêu diêu miền cực lạc và được
về với cơi Phật.
Có t́nh thương nào có thể so sánh hơn
Và suốt đời như t́nh thương của mẹ
Nên dẫu trên đời này c̣n bao lời hay hơn thế
Con cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi!
Hà Thị Thu Thủy
Sài G̣n, Tháng 1/2015
-Tất cả những h́nh
ảnh của Mẹ được em Dũng chồng của Trang làm một Slideshow thật đầy đủ,
từ thời gian khi mẹ c̣n trẻ cho đến tuổi già. Những h́nh ảnh thật vô
cùng quư giá.