Anh ngồi trước biển
Anh
ngồi trước biển mênh mông Vầng dương rụng phía sau lưng quê
nhà Anh ngồi với bóng chiều tà Lắng nghe gió thở xuyên qua nỗi
buồn Anh ngồi cát ngủ dưới chân Vết đau trổ nhánh trong thân thể
gầy Anh ngồi ngay chỗ này đây như con chim biển lạc bầy bị
thương Anh ngồi ôm một cố hương nhìn con sóng biếc chồm ôm dấu
còng Xa xa có lẽ cánh buồm Lênh đênh sóng đẩy nhánh rong dạt
bờ Anh ngồi cùng với hư vô Ðắp lên thân thế một tờ hư
danh Như con sao biển gãy cành Nằm phơi thân chết ngon lành vô
tư Anh ngồi buồn hiểu vì đâu Vì tình em mới qua cầu gió bay
|